ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 283

lửa vĩnh cửu, ngọn lửa của thơ ca, ngọn lửa của lòng chung thủy, ngọn lửa
của tình yêu Tổ quốc.
Tôi cảm thấy trong lòng mình cũng có những tia sáng ấm áp của ngọn lửa
vĩnh cửu ấy. Và tôi cũng thấy rõ nghĩa vụ của mình là làm sao cho đốm lửa
đó không tàn. Nhen nó lên, làm cho nó tỏa sáng và sưởi ấm, để cho người đi
sau tôi có thể nhận được nó từ tôi và mang nó tiếp đi xa hơn.
Cần phải gìn giữ ngọn lửa trong lòng mình cũng như thể gìn giữ chính
bản thân mình khỏi ngọn lửa ở bên ngoài, ngọn lử bình thường theo nghĩa
đen.
Trong ngày hội của làng, sau khi hát bao giờ cũng đến vui đùa, sau nhạc
và múa là đến phút trò chuyện. Sau những lời cao siêu về lửa, chúng tôi sẽ
kể về câu chuyện người tuyết đã được tìm kiếm ở miền Đaghextan như thế
nào.
Chính tôi đã chứng kiến cảnh những người dân vùng cao đã thú vị thế
nào trước việc một số cán bộ khoa học đến vùng đó tìm kiếm Kaptar, tức là
người tuyết.
Người Avar nói với họ:”Các ông đến vùng người Đarghin ở mà tìm, có
thể người các ông định tìm ở đấy đấy”.
Đến lượt mình người Đarghin lại bảo họ đến làng người Lắc: Người Lắc
bảo họ đến làng người Lêzghin: Người Lêzghin bảo họ đến chỗ người
Kumức: người Ku mức bảo họ tới vùng thảo nguyên nơi người Nôgai ở:
Người Nôgai lại bảo họ đến với người Tabaxaran…và các nhà học giả họ
cứ thế mà chạy vòng quanh khắp xứ Đaghextan.
Mệt mỏi rã rời, họ dừng chân nghỉ lại ở làng Kicuni, chíng là nơi có
người khổng lồ của chúng tôi là Ôxman Apđurắcmanốp ở. Có thể một số
người đọc những dòng này đã từng thấy Ôxman trong phim “Đảo vàng”.
Trong phim ấy, anh ta đã túm một lúc ba người và ném từ trên boong tàu
xuống biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.