ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 313

Chữ Meer trong tiếng Avar có hai nghĩa: Meer nghĩa là núi mà Meer
nghĩa là mũi.
Bố tôi đã từng chơi chữ: núi cao đã “đánh hơi” thế giới, đã “ngửi” từng
sự kiện, từng đổi thay thời tiết.
Đồng bằng đã nhô lên để nhìn xem ai đến với nó.Và núi đã sinh ra như
vậy. Đó là lời của Khátgi-Murát.
Mẹ tôi đã từng khẽ hát bên nôi: hãy lớn cao lên như núi.
Khi trông thấy những người dân miền Balkhara bán bình sứ, nồi, đĩa
bằng sành, mẹ tôi còn nói rằng: “Sao họ dùng nhiều đất thế mà không biết
tiếc nhỉ? Thà mắt đừng trông thấy mấy người bán đất ấy còn hơn!”
Đương nhiên, người dân vùng Balkhara là những người thợ khéo tay,
nhưng ở miền cao, nơi đất rất hiếm, bao giờ người ta cũng cho rằng bản
thân đất còn quý hơn các thứ bình nặn từ đất.
Ngày xưa, có lần người báo tin khẩn cấp phi ngựa như bay vào làng. Lúc
ấy tất cả đàn ông trong làng còn đang làm lễ đọc kinh Hồi giáo. Kị sỹ đi
nguyên đôi giày bện cỏ (anh ta vốn làm nghề chăn cừu), chạy vào nhà thờ.
- Ê, kẻ ngu xuẩn vô đạo kia - vị giáo sỹ Hồi giáo quát to, - mày làm sao
thế, không biết trước khi vào nơi thờ cúng phải cởi giầy ra sao?
- Trên giầy tôi có đất, có bụi miền núi quê hương. Thứ đất đó quý hơn
mọi tấm thảm này, vì kẻ thù đã đặt chân lên miền đất ấy.
Người người đàn ông miền núi bèn chạy ra khỏi điện thờ và nhảy ngay
lên ngựa.
“Khách xa là khách quý”. - Abutalíp thường thích nói như vậy. Phải là
một niềm vui lớn, một tình yêu lớn hay một tai họa lớn mới bắt được người
khách xa đi đến. Kẻ dửng dưng không bao giờ cất công đi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.