ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 318

Vấn đề này đang tồn tại và nó rất rắc rối. Từ nhiều năm nay một khẩu

hiệu đẹp đẽ đã được tung vào các bản làng: “Hãy chui ra khỏi các hang đá
và xuống sống trên các thảm hoa!”
Khẩu hiệu này cũng đã được nhắc đến tại cái làng bướng bỉnh mà dạo
nào đã có hai trăm cán bộ về tổ chức nông trường.
Khi xây dựng nông trường cảnh tượng cũng không huyên náo ồn ào như
bây giờ khi nghe tin di chuyển chỗ ở. Mỗi người dân đều nói lên ý kiến của
mình về chuyện đó.
Dưới đây là một vài câu nói:: “Dù có bị xiềng lại mà lôi đi, chúng tôi
cũng không chịu xuống đồng bằng!” “Chúng tôi như những cái đinh đã
đóng sâu vào những vách đá này. Không ai có quyền kéo chúng tôi ra khỏi
tổ ấm của chúng tôi”. “Mồ mả cha ông chúng tôi sẽ nứt toác ra nếu chúng
tôi bỏ đây mà đi nơi khác ở”.
“Đầu tôi chỉ gối lên gối của tôi mới thích thôi!” “Ngủ ở vách đá quê nhà
còn khoái hơn trăm lần ngủ đệm êm nơi lạ”.
“Lúc ấy thì tôi biết kiếm đá ở đâu mà ném chó?”
“Ở cạnh bếp lò đầy khói trên núi còn thích hơn là ở cạnh lò đẹp xây dưới
đồng bằng”. “Ai lo cho cái bụng thì đi xuống dưới, ai lo cho con tim thì ở
lại đây”. “Chúng tôi chẳng giết người, đốt nhà, sao lại xua đuổi chúng tôi?”
“Ở đây máy cũng làm được”. “Đèn điện cũng có thể mắc trên cột dựng ở
đây”. “Điện báo đánh đi từ đây cũng được”. “Chúng tôi sinh ra không phải
để nuôi ruồi và muỗi”. “Khói phân khô còn thơm hơn mùi xăng cháy:. “Hoa
trên núi đẹp hơn”. “Nước nguồn trong mát hơn nước máy”. “Chúng tôi
chẳng bỏ đây mà đi đâu hết!”
Mỗi người dân vùng cao đã đáp lại như vậy trước khẩu hiệu: “Hãy chui
ra khỏi các hang đá và xuống sống trên các thảm hoa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.