ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 325

nực cười xưa từng xảy ra với anh thợ cấy xấu số nọ.
Vật báu thứ hai của Đaghextan là biển
Có những cuộc nói chuyện qua điện thoại giữa Matxcơva và Guníp như
thế này đây
- Alô, có phải đấy là Guníp không? Omar đấy à? Cậu có nghe mình nói
rõ không? Sao, hôm nay có đẹp trời và cậu có vui vẻ không?
- Mình nghe rõ. Ở chỗ bọn mình rất tốt. Từ sáng sớm đã nhìn thấy biển.
Hoặc là:
- Alô, Guníp đấy phải không? Phatima, em đấy à? Sao, công việc thế nào,
em, em có vui không?
- Cũng vậy vậy thôi, sương mù, chẳng thấy biển.
- Bố ạ, con không nhìn thấy biển đâu, - cả Giamalutđin, con trai của
Samin cũng đã nói như vậy.
Giamalutđin, con trai của Samin từng làm con tin trong tay Sa hoàng: anh
ta được học tại trường sỹ quan và sau khi trở lại quê hương thì cho rằng
cuộc khởi nghĩa chống nhà vua của cha mình là vô ích.
- Rồi con sẽ thấy biển, con ạ - Samin trả lời, - chỉ có điều là hãy nhìn
bằng cặp mắt của bố!
Từ núi Guníp đến biển là một trăm năm mươi cây số. Bầu trời phải trong
sáng thế nào, biển phải xanh biếc thế nào, cặp mắt phải tinh tường thế nào,
đỉnh núi phải cao thế nào, để có thể trả lời đơn giản: “Có nhìn thấy biển”.
Thậm chí ở những làng từ đó không thể nào nhìn thấy biển, khi được hỏi
về tâm trạng đôi khi người ta vẫn trả lời: “Tuyệt lắm, cứ như thể là thấy
biển trước mặt”
Không biết ai tôi điểm cho ai: Biển Caxpie tô điểm cho Đaghextan hay
Đaghextan làm đẹp thêm cho biển Caxpie? Ai tự hào về ai: Người miền núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.