ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 327

làn sóng ngày đêm nhè nhẹ vỗ vào bờ.
Đaghextan đã quá quen với tiếng sóng biển Caxpie, Đaghextan vật mình
trăn trở vào những đêm biển lặng, và nó sẽ hoàn toàn thức trắng nếu bỗng
dưng bị tước biển đi

Sóng biển bạc đầu, hãy thổ lộ ta hay

Ngươi nói với ta bằng thứ ngữ ngôn nào vậy?

Dưới chân núi, ngươi ầm ào bốc dậy

Tiếng lao xao của phiên chợ đông người

Phiên chợ vùng cao, bốn mươi thứ tiếng chào mời

Bốn mươi thứ tiếng hét vào tai nhau, đến trời cũng không hiểu nổi!

Biển rì rầm, vuốt ve, biển cũng biết gào lên dữ dội

Biển nói với ta bằng thứ ngữ ngôn nào?

Nhưng ta biết trái tim ra đã quen nhịp biển trào

Từng biến thái nhỏ nhoi đến tận tầm sâu của biển…

Đoàn tàu đi từ Matxcơva tới Makhátkala vào lúc tảng sáng. Đêm trước

giờ tới ga là đêm dài vô tận đối với tôi. Giữa đêm khuya tôi trở dậy, nhìn
vào khoảng không đen sẫm ngoài cửa sổ. Ngoài ấy, vẫn còn là thảo nguyên.
Đoàn tàu vẫn ầm ầm chạy đi, gió vẫn rít ngoài thành toa.Tôi trở dậy lần thứ
hai và lại nhìn qua cửa sổ - vẫn là thảo nguyên. Cuối cùng, đến lần thứ ba
tôi mới nhìn thấy biển. Có nghĩa là tàu đã tới Đaghextan của tôi.
Cảm ơn Người, hỡi biển xanh, khoảng nước bao la! Trước tất cả, Người
đã báo cho tôi biết rằng tôi đã về tới nhà!
Bố tôi thường thích nói: “Ai có biển, người đó sẽ có nhiều khách đến”
Abutalíp nói họa theo: “Ai có biển, người ấy sẽ sống thoải mái, sung túc.
Chỉ núi mới có thể đẹp hơn biển, mà núi ở miền chúng ta cũng có”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.