ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 354

Cả miền Đaghextan bùng cháy, chìm trong khói lửa. Trên những triền

núi, trong khe sâu, trên vách đá đã một trăm nghìn người con ưu tú nhất của
Đaghextan nằm xuống, những chàng trai trẻ trung, tráng kiện, dũng mãnh
nhất.
Nhưng còn lại một triệu người. Và như ngày xưa, gió vẫn đưa nôi, bài hát
ru vẫn trôi ra từ suối núi. Đã trưởng thành thêm một trăm nghìn người con
trai miền Đaghextan.
Người ta lấy tên những anh hùng ngã xuống mà đặt tên cho con cháu.
Vào thời ấy, bọn A-rập tràn qua Đaghextan.
Một trận đánh lớn đã diễn ra, âm thanh náo động của trận chiến ấy đã
vang xa. Những chiếc đầu rơi ra lăn xuống khe như đá núi. Một trăm nhìn
người con ưu tú nhất miền Đaghextan đã ngã xuống. Một trăm nghìn chiến
sỹ, một trăm nghìn thợ cầy, một trăm nghìn chú rể, một trăm nghìn người
cha.
Nhưng còn lại một triệu người, và nôi vẫn đưa, bài hát ru vẫn hát:

- Anh ở đâu, hỡi Đinghir -Đangatru?

- Đinghir đã vào trong rừng sâu

Lại thêm một trăm nghìn người con khôn lớn, đến lúc đấy, vua của mọi

vua, hoàng đế Nađir, chẳng khác nào thần chết, từ Iran kéo tới. Ông ta dự
định chinh phục cả thế giới này, và để đánh quỵ Đaghextan, chỉ tính quật
một đòn.” Ta chỉ khẽ thổi một cái là bọn chúng bay hết như bụi bay!” Ông
ta cho dựng lều vải khắp nơi. “Chẳng lẽ lũ chuột này định dám đánh lại
đám mèo của ta sao?” - Vua của mọi vua đã nói như vậy trước khi vào trận
đánh. Nhưng cuối cùng thì Nađir đã phải nói: “Ta sẵn sàng đổi hết đám
quân của ta để lấy một anh hùng Murtuzali của họ”
Vua Nađir đã nói nhiều lời đẹp đẽ. Nhưng muốn biết sức bò, phải xem nó
lúc kéo cầy, đâu phải lúc nó nhai. Dân miền cao đã xua vua của mọi vua đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.