ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 401

Hỡi vị sứ giả của Đức Allah! Sao lúc ấy ông lại sợ hãi bão tuyết và

những triền núi dốc ngược ấy? Sao ông lại chẳng nhìn ngó gì mà phân phát
tiếng nói cho chúng tôi?
Ông có biết mình đã gây ra điều gì không? Ông đã lấy tiếng nói mà ngăn
cách, phân chia những con người hết sức giống nhau về tinh thần, tấm lòng,
phong tục, tập quán và cách sống.
Thôi được, mặc dầu vậy, chúng tôi cũng cảm ơn ông. Chẳng có tiếng nói
nào là xấu cả. Nhưng chuyện còn lại, chúng tôi sẽ tự kiếm cách giải quyết
lấy vậy. Chúng tôi sẽ tìm ra con đường để đến với nhau, sẽ làm mọi điều
sao cho những tiếng nói khác nhau cuối cùng không ngăn cách chúng ta mà
liên kết chúng ta lại.
Sau đó nhiều kẻ thù đã tấn công chúng tôi: Timua thọt chân, quân Ả Rập,
Hoàng đế Iran; tất cả đều đã cố ép chúng tôi nói tiếng của họ. Nhưng dù
chúng có cố, rung mạnh cây của chúng tôi, cành vẫn không gãy xuống; bàn
tay có bị lắc mạnh đến đâu, ngón tay cũng không rời ra.
“Phải giữ gìn tiếng nói như giữ gìn đất nước quê hương” - Samin nói
“Lời nói chẳng khác gì đạn, đừng phí phạm nó”- Khátgi-Murát nói thêm.
“Khi chết, người cha để lại cho con cái mình nhà cửa, ruộng vườn, thanh
gươm và cây đàn panđur. Nhưng một thế hệ khi mất đi thì để lại cho thế hệ
tiếp theo tiếng nói. Ai có tiếng nói người ấy sẽ xây được nhà mình, sẽ cầy
được ruộng, đúc được kiếm, lên được dây đàn panđur và gẩy được nó”, - bố
tôi đã nói như vậy
Ôi, tiếng nói thân yêu của tôi! Tôi không biết người có hài lòng về tôi
không, còn tôi thì sống nhờ người và tự hào về người. Giống như dòng
nước nguồn trong vắt từ tầng đất sâu chạy ra đón ánh mặt trời, nơi có những
hàng cây xanh ngát, những âm thanh của tiếng nói thân yêu cũng từ đáy
lòng tôi mà dâng trào lên cổ họng. Đôi môi mấp máy. Tôi lắng nghe lời thì
thào của tôi, tôi lắng nghe tiếng nói của tôi; và tôi có cảm giác rằng đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.