ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 453

Và lấy gươm xóa nỗi nhuốc nhơ!

Bài ca của mẹ là sự khởi đầu, là ngọn nguồn của mọi bài ca con người.

Nụ cười đầu tiên và giọt nước mắt cuối cùng - bài ca của mẹ đã là như thế.
Bài ca sinh ra từ trong trái tim, trái tim truyền lại cho miệng hát, miệng
hát truyền lại cho mọi trái tim và mọi trái tim truyền mọi bài hát cho muôn
đời sau.
Đến đây, kể chuyện thêm vầ bài hát đó nữa nghĩ cũng đúng chỗ.

BÀI CA CỦA MẸ SAMIN

“Người ta thường tìm trong một bài ca một thứ - hoặc là nụ cười, hoặc là

nước mắt. Thế nhưng người miền cao chúng ta bây giờ chẳng cần cả hai thứ
đó. Chúng ta đang chiến đấu. Lòng dũng cảm không thể than van, khóc lóc
cho dù thử thách có ác liệt đến đâu. Mặt khác, chúng ta cũng chẳng có gì để
vui mừng. Nỗi buồn rầu, u sầu đang trĩu nặng lòng ta. Hôm qua ta đã xử
phạt mấy người trẻ tuổi vì tội đã múa hát cạnh bên điện thờ. Bọn họ thật
ngu ngốc. Ta còn thấy cảnh đó lần nữa, ta sẽ phạt lần nữa. Nếu các người
cần đến thơ thì hãy lấy kinh Côran ra mà đọc. Hãy học thuộc lòng bài thơ
của đấng tiên tri. Thơ của ông đã được khắc vào bên cổng Caaba”
Samin đã cấm mọi người ở Đaghextan hát như thế đấy. Đàn bà hát sẽ bị
đánh bằng chổi phất trần, đàn ông hát sẽ bị roi vọt. Mệnh lệnh là mệnh lệnh.
Không ít ca sỹ về thời đất đã phải chịu đòn roi.
Nhưng lẽ nào lại có thể bắt bài ca im tiếng? Có thể bắt ca sỹ im lặng
nhưng không thể bắt bài ca im tiếng. Chúng ta đã thấy nhiều tấm bia đặt
trên mộ người chết. Nhưng đã ai thấy mộ chôn bài ca?
Trên mặt tấm bia mộ tôi đọc được dòng chữ: “Đã chết như mọi người
đang chết và sẽ chết”. Về bài ca, thì có thể nói: “Đã không chết, không lụi
tàn, và không bao giờ biến mất”. Người ta đã xử sự tàn nhẫn với bài ca đến
thế nào trong những năm chiến tranh vì giữ đạo Hồi ấy, tuy vậy nhiều bài ca

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.