ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 498

đó là số phận chúng ta.
Trong trận chiến đấu giữa Xurakát Tanuxinxki với quân Ả Rập, một tù
binh Ả Rập đã nộp lại cho dân miền cao ngựa, vũ khí, mộc. Nhưng cuốn
sách dấu trong ngực thì anh ta không muốn đưa. Xurakát trả lại ngựa và vũ
khí cho tên tù binh nhưng ra lệnh hắn phải nộp cuốn sách. Xurakát nói:
Ả-rập Ta có thừa ngựa thừa kiếm rồi, nhưng sách thì chẳng có cuốn nào.
Còn dân Ả Rập các người thì thiếu gì sách. Vì lẽ gì mà mi tiếc rẻ một cuốn
sách ấy?
Quân lính đều ngạc nhiên và hỏi vị chỉ huy của mình:
Ả-rập Chúng ta cần sách mà làm gì? Chúng ta không biết đọc mà thậm
chí còn không biết cầm nó thế nào cho đúng. Lẽ nào lại đi bỏ ngựa, bỏ vũ
khí, mà đổi lấy sách được sao?
Ả-rập Rồi sẽ đến lúc mọi người sẽ đọc. Rồi sẽ đến lúc, với người miền
núi chúng ta, nó sẽ quan trọng hơn áo dài, mũ cao, ngựa và dao găm.
Khi thấy tình thế đạo quân xâm lược Đaghextan của mình đã nguy ngập,
Hoàng đế Iran quyết định đem chôn xuống đất tất cả của cải mà y luôn đem
theo. Nơi hố đào có đặt một tấm bia, trên tấm bia có đánh mộng móng sắt.
Tất cả những người chứng kiến việc đó đều bị vua đem giết chết. Tuy
vậy, lãnh chúa Murtazali vẫn tìm được hố đó và tìm ra những hòm lớn chứa
vàng bạc, ngọc ngà, châu báu- tất cả những gì mà hoàng đế Iran đã cướp
bóc được. Số của cải đó đã phải dùng tới hai mươi con la để chở. Trong số
các vật báu còn có một ít sách Ba Tư. Sau khi nhìn ngắm cả tài sản đó, bố
lãnh chúa Murtazali là ông Xurkhát cụt tay đã nói:
-Con ạ, con đã tìm được một kho báu lớn. Con hãy phân phát cho các
chiến binh, hay nếu muốn thì bán đi cũng được. Nhưng rồi đằng nào rồi kho
báu đó cũng sẽ cạn. Nhưng một trăm năm sau dân miền cao sẽ còn tìm thấy
những viên ngọc quí ẩn trong những cuốn sách này. Con đừng đem cho ai.
Những cuốn sách đó quí hơn cả mọi thứ vàng bạc, châu báu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.