ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 514

Các chiến sỹ du kích tóm được và bắt làm tù binh một tên lính phản cách

mạng. Cần phải áp tải nó đến chỉ huy sở của Muxlim Ataép. Gaxan được
giao nhiệm vụ đó. Lúc đầu mọi chuyện diễn ra tốt đẹp. Nhưng rồi đến giờ
làm lễ. Gaxna dừng lại bên dòng suối nhỏ và bắt đầu cầu nguyện, còn tên tù
binh thì đặt sang bên cạnh, nơi tảng đá. Tên tù binh yêu cầu cởi trói để ý
cũng có thế làm lễ cầu nguyện được. Gaxan ngạc nhiên hỏi:
- Mày cầu nguyện làm gì? Mày là tên bạch vệ! Mày có cầu nguyện bao
nhiêu đi nữa thì vẫn phải xuống địa ngục.
- Nhưng tôi là kẻ theo đạo Hồi, Muxlim Ataép sẽ không tha thứ tôi, sẽ bắt
tôi đứng quay mặt vào tường ngay. Bởi vậy tôi cần phải được làm lễ cầu
nguyện lần cuối cùng.
Gaxan cởi trói cho trên tù binh và nói:
- Đấy mày chửi bới Chính quyền Xô Viết là cấm kẻ theo đạo Hồi tin và
Đức Allah. Đấy nhé, mày cứ việc khấn vái bao nhiêu mặc sức
Sau đó, Gaxan say sưa cầu nguyện đến mức khi quay lại thì chẳng thấy
tên tù binh đâu nữa, y đã bỏ chạy. Lúc ấy, Gaxan nổi giận gào lên:
- Ta thề với Đức Allah, thế với Cách mạng rằng ra sẽ tìm ra mày và sẽ
tóm được mày.
Và quả thật anh đã tóm được tên bạch vệ ở một làng nọ và đưa y về nơi
quy định.

2. LỜI CẦU NGUYỆN VÀ BÀI CA

Vào những năm đầu tiên của Chính quyền Xô Viết, Gaxan làm thư ký Ủy

ban Xô Viết xã. Con dấu Xô Viết xã vào thời kỳ ấy hoàn toàn bị mài mòn,
trở nên nhẵn thín vì bất cứ thứ giấy tờ gì Gaxan cũng đóng dấu lên. Nếu gặp
phải một vấn đề khó khăn, rắc rối là anh nói:

- Việc này ra nên hỏi ý kiến giáo sỹ và Ủy ban huyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.