ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 64

nhưng Aigazi (do diễn viên Magaép đóng) vẫn không rời nàng, anh trùm
tấm áo khoác che mưa cho nàng và nói với nàng những lời yêu đương, đau
khổ.

Đến đây có một chuyện bất ngờ xảy ra. Vợ của Magaép bỗng chạy lên

sân khấu. Chị ta tức giận nhẩy bổ vào túm lấy anh vì tội anh đã tư tình với
một người đàn bà khác. Magaép nắm lấy tay vợ kéo vào sau cánh gà để giải
thích cho vợ biết rõ đầu đuôi. Anh hy vọng sẽ trở ra sân khấu ngay và tiếp
tục vở kịch, nhưng chị vợ bám chặt lấy chồng và không chịu thả anh ra sân
khấu.

Người yêu anh đành đứng lại một mình trên sân khấu. Vở kịch phải dừng

lại.

Tôi ngồi trên bục thấp, và tất nhiên không mặc quần áo tử tế, không hóa

trang, áo sơ mi cố không cài cúc, hình như chân chỉ đi giày vải. Với cách ăn
mặc như thế, tôi không thể đóng thay Magaép, dù tôi đã thuộc lòng phần
đối thoại của nhân vật Aigazi. Nhung bởi vì đối với tôi quan trọng hơn cả là
lời nói chứ không phải phục trang, và thế là tôi nhẩy lên sân khấu và nói với
cô gái bất hạnh kia những lời mà Aigazi - Magaép lẽ ra phải nói.

Tôi không biết khán giá hôm ấy có hài lòng không, có thể là vở diễn biến

thành một thứ hài kịch với họ, nhưng riêng tôi thì cảm thấy hài lòng. Bởi vì
họ đã hiểu được nội dung vở kịch, họ không bỏ qua một lời nói nào, và điều
này tôi cho là quan trọng nhất.

Tôi còn nhớ với đoàn kịch đó lần đầu tiên tôi đến làng Guníp nổi tiếng,

nằm rất cao trên núi. Mọi người đều rõ là nhà thơ với nhà thơ là bạn, dù họ
chưa quen nhau. Ở làng Guníp cũng có một nhà thơ tôi đã được nghe tên,
nhưng trước đây chưa từng được gặp. Tôi đến thăm nhà thơ đó và ở lại nhà
anh ấy suốt những ngày đoàn kịch diễn tại đây.

Chủ nhân tốt bụng đã tiếp đón tôi thịnh tình đến mức tôi phải cảm thấy

lúng túng, không biết đặt mình ở đâu. Tôi đặc biệt ghi nhớ tấm lòng dịu
dàng, phúc hậu của bà mẹ nhà thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.