ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 2861

bao giờ thay đổi. . . Hoàng thượng nghĩ mà xem, so với vinh quan muôn đời
thì sự được mất trước mắt có tính là gì!? Trước đây thần đã từng kể với
hoàng thượng, ở quốc gia man di phương tây xa xôi kia, phần lớn là thể chế
quân chủ lập hiến, hoàng thượng là hoàng thượng, quốc gia là quốc gia,
triều đình là triều đình, không thể vì một tên hôn quân mà mất nước, cũng
sẽ không vì thần tử nghịch tặc mà loạn lạc. . .

- Hoàng thượng hà cớ gì phải luôn ưu tư trong lòng? Sao không mở rộng

lòng mình, tâm tình thoải mái làm một vị hoàng đế Đại Đường anh minh cơ
trí, tiêu diêu tự tại.

Xử lý việc nước chính là trách nhiệm của thần tử, chính vụ có giám sát

viện giám sát đôn đốc cho nên không dám lơi lỏng và không làm tròn trách
nhiệm. Mà hoàng thượng, làm tốt chuyện của hoàng thượng là được rồi. . .
Nếu như so sánh Đại Đường giống như một con thuyền lớn thì hoàng
thượng chính là thuyền trưởng, mà thần dân trong thiên hạ chính là thủy
thủy đoàn; chẳng lẽ hoàng thượng không muốn làm một vị thuyền trưởng
định hướng cho con thuyền, mà ngược lại muốn đích thân đi làm tạp dịch
mới được sao?

Tiêu Duệ nói đến câu cuối cùng, giọng điệu đã trở nên nặng nề mang

hàm nghĩa sâu xa. Như nghe ra được sự chân thành trong lời nói của Tiêu
Duệ, Lý Kỳ thở dài không nói gì nữa. Lời này của Tiêu Duệ, hắn mặc dù
nghe không hiểu nhưng muốn hắn bởi vậy mà ' khai sáng bầu trời mới', quả
thực là một việc không có khả năng.

Cảm giác mất đi đại quyền và cảm giác phẫn uất buồn bực, có lẽ chỉ có

thời gian mới có thể làm dịu đi được.

Tiêu Duệ thở dài, quan niệm của mình vượt quá thời đại quá dài, Lý Kỳ

đương nhiên là không thể tiếp thu được. Nhưng hắn có thể làm, có thể nói
cũng chỉ có như vậy mà thôi, có thể hiểu, có thể chấp nhận hay không thì đó
lại là chuyện của Lý Kỳ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.