ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1069

“Vị này là…” Thuẫn Mông ngẩn người khi thấy một nữ tử Trung

Nguyên nói tiếng Hung Nô tốt như vậy.

Thanh Tụ vừa định trả lời thì Dạ Nhai Tích đã mở miệng trước, “Đó là

người thân của tại hạ, lần này cùng tại hạ theo đoàn hộ tống tới Hung Nô.”

Trong lòng Thanh Tụ lại lần nữa dâng tràn sự cảm động. Tuy vẫn biết

sư phụ cùng sư huynh không coi mình là nha hoàn, nhưng nghe được
những lời này từ miệng sư huynh thì thực cảm thấy ấm áp.

Hoa Dương công chúa ở một bên nghe xong liền cười nhạo, “Nha hoàn

vẫn cứ là nha hoàn, còn nói người thân cái gì chứ? Nực cười, chủ tớ không
phân rõ, coi chừng để người ta nhạo báng!”

Thanh Tụ quay đầu giận dữ trừng mắt nhìn Hoa Dương, sau đó bất bình

quay sang Dạ Nhai Tích, “Sư huynh, huynh thực không nên dạy cô ta tiếng
Hung Nô.”

Dạ Nhai Tích chỉ cười cười, cũng không để ý đến mấy lời của Hoa

Dương mà chỉ nhẹ giọng an ủi Thanh Tụ, “Hoàng thượng sở dĩ để ta hộ
tống còn có nguyên nhân chính đó là muốn ta dạy công chúa ngôn ngữ của
Hung Nô, đây cũng là chức trách của ta.”

“Hừ, huynh xem bộ dạng cô ta kìa!” Thanh Tụ khó chịu càu nhàu.

Dạ Nhai Tích vẫn nở nụ cười ôn hoà, thấy Thuẫn Mông tròn mắt nhìn

một màn này thì đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, vội lên tiếng hỏi, “Thuẫn
Mông, ngươi ở hoàng thành, lại đi theo bên cạnh Tả hiền vương, vậy có
gặp qua sư muội Sở Lăng Thường của ta không?”

Thuẫn Mông gật đầu, “Sở cô nương? Ha ha, có gặp…Lúc trước ta cũng

không biết cô nương ấy là sư muội của ngài, còn tưởng là vị công tử tuấn tú
nhà ai nữa chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.