ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1099

thanh thản không?”

Dạ Nhai Tích cũng khó nhọc khi trả lời câu này, khẽ thở dài một hơi rồi

nói, “Lão nhân gia tuy trúng độc mà chết nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt
nên cũng không phải chịu quá nhiều thống khổ. Sư phụ là người thông hiểu
số mệnh, có lẽ đã sớm ngờ tới sẽ có kiếp này. Lúc ta trở về cung thấy bức
thư sư phụ để lại, trong đó nói cho dù thế nào cũng phải tìm được muội,
đưa muội tránh xa vùng đất thị phi này.”

Nói xong, Dạ Nhai Tích liền lấy bức thư trong ngực áo ra. Sở Lăng

Thường nhận lấy, nhìn thấy nét bút của sư phụ thì một cảm giác đau xót lại
dâng tràn trong lòng, trong mắt cũng nhanh chóng dâng lên màn lệ. Nàng
hít sâu một hơi, cố ngăn lại sự đau đớn trong lòng rồi mới lấy lại tinh thần
đọc bức di thư.

“Ta trúng độc bỏ mạng ở nơi này, đồ nhi Nhai Tích chớ nên tra xét hung

thủ. Mau tìm Lăng Thường trở về rồi ba người nhanh chóng rời khỏi vùng
đất thị phi này, không được chậm trễ. Nếu không Lăng Thường mà đến Bắc
quốc sẽ dữ nhiều lành ít, Nhai Tích cũng sẽ mắc họa với hồng nhan. Ta tuy
đã cải mệnh nhưng vẫn phải tuân theo sự tuần hoàn của thiên đạo. Các con
hãy nhớ cho kỹ!”

“Thư này là sư phụ giao cho em, bảo em giao tận tay cho sư huynh…”

Thanh Tụ mở miệng nhưng nói được một nửa lại nghẹn ngào, “Đều tại em,
nếu như lúc ấy em nhìn trộm thư thì không chừng có thể cứu được sư phụ.
Em…”

Tâm tư Sở Lăng Thường cũng theo đó mà thắt lại, nàng đưa tay khẽ vỗ

về an ủi Thanh Tụ, “Em cũng không cần tự trách, hết thảy đã sớm định sẵn,
coi như tránh thì cũng chẳng được bao lâu?” Tuy cố gắng an ủi Thanh Tụ
nhưng Sở Lăng Thường vẫn vô thức nắm chặt bức thư của sư phụ trong tay,
cố gắng kìm nén nỗi đau hệt như những mũi dao nhỏ không ngừng khuếch
tán đâm sâu vào da thịt. Mãi lâu sau nàng mới khó nhọc lên tiếng, “Thực ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.