ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1106

rắc. Bất giác Dạ Nhai Tích lại nhớ đến kẻ đã gặp trên cầu thang lúc ban
ngày. Hắn chính là Vu Đan!”

Thanh Tụ nghe hai người họ nói chuyện thì sắc mặt thoáng tái đi, vội

vàng ngắt lời họ, “Tiểu thư, sư huynh, hai người muốn vi phạm sư mệnh
sao? Không được, không được. Sư phụ đã dặn mọi người không được truy
cứu hung thủ, còn lệnh cho mọi người phải rời khỏi Bắc quốc, nếu không
tiểu thư cùng sư huynh cũng sẽ mất mạng. Chúng ta…chúng ta bây giờ lập
tức rời khỏi đây, dù sao chúng ta cũng đã hộ tống công chúa tới Hung Nô
rồi.”

Vừa nói, Thanh Tụ vừa dùng sức kéo tay hai người họ, mà hai con tiên

hạc ở bên cạnh cũng kêu lên thúc giục.

Sở Lăng Thường nhẹ nhàng đè tay Thanh Tụ lại rồi nhìn về phía Dạ

Nhai Tích, “Sư huynh, huynh dẫn Thanh Tụ rời khỏi đây đi. Sau khi báo
thù cho sư phụ, muội nhất định sẽ đi tìm hai người, muội có cách đối phó
với Vu Đan.”

Nàng không phải không nghe lời sư phụ, chẳng qua mỗi lần nghĩ tới

chuyện sư phụ bị độc hại, còn hung thủ vẫn tiêu dao tự tại, nàng sao có thể
coi như không có chuyện gì, nhàn nhã vượt qua mỗi ngày cho tới cuối đời?

Nếu như không để hung thủ bị trừng phạt, nàng dù cho có trường mệnh

đến trăm tuổi cũng không an lòng.

Mà ngay cả Dạ Nhai Tích cũng có suy nghĩ như vậy. Thân là đại sư

huynh sao lại có thể để mặc cho sư muội của mình mạo hiểm?

“Lăng Thường, cách của muội chính là gả cho Tả hiền vương sao?

Muốn Vu Đan đền mạng còn có rất nhiều cách, ta không thể nhìn muội vì
báo thù mà hủy đi hạnh phúc nửa đời sau của mình.” Dạ Nhai Tích chậm
rãi cất tiếng đầy kiên quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.