ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1125

cũng đồng thời gặp dược bóng dáng nam tử vận bạch y đã rất quen thuộc
kia.

Xuyên qua nhóm ca vũ nghê thường, ánh mắt của Nam Hoa cùng Dạ

Nhai Tích như cùng giao nhau. Nói cho chính xác thì từ lức Nam Hoa vừa
tiến vào, ánh mắt của Dạ Nhai Tích cũng không hề rời khỏi bóng dáng cô.

Có chút mơ hồ, Dạ Nhai Tích cảm thấy hình bóng Nam Hoa công chúa

phiêu diêu như tiên nữ, lại như mộng như thực không thể chạm tới, mong
manh như cành liễu trước gió, hoa lê đầu xuân, cực kỳ có phong vận tiên
tử.

Trong không khí cũng mơ hồ tràn ngập mùi hương như có như không

của Nam Hoa vờn quanh hô hấp khiến Dạ Nhai Tích không tự chủ được,
tâm tình chợt có chút hoảng hốt.

Nam Hoa công chúa cũng nhìn Dạ Nhai Tích, hai người họ dường như

đã cách xa nhau cả muôn sông nghìn núi. Gương mặt anh tuấn của Dạ Nhai
Tích toát lên sự cương liệt, đôi mắt sáng tràn đầy trí tuệ, phảng phất chút u
uẩn như có thể xuyên thấu lòng người. Trái tim Nam Hoa lại lần nữa dâng
lên cảm giác khó nói thành lời, cũng không ngừng đập loạn.

Huynh ấy tới rồi, rốt cục huynh ấy vẫn tới rồi.

Thanh Tụ nhích tới gần Sở Lăng Thường, không hiểu nên thấp giọng

hỏi, “Sư huynh làm sao vậy?”

Sở Lăng Thường ngước lên, thấy Dạ Nhai Tích không hề chớp mắt, ánh

mắt cũng cực kỳ dịu dàng, thuận thế nhìn lại, thấy Nam Hoa công chúa
cũng hệt như vậy thì không khỏi âm thầm than nhẹ một tiếng. Nàng vừa
muốn bỏ qua mọi chuyện thì lại lơ đãng bắt gặp ánh mắt u tối của Hách
Liên Ngự Thuấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.