ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1209

cách đó không xa, có một cánh cửa chậm rãi mở ra…

Thanh Tụ trợn hết cả mắt, lắp bắp, “Tiểu thư… cái này… cái này…”

Sở Lăng Thường cũng không cân nhắc gì nhiều, lập tức nắm lấy cổ tay

Thanh Tụ, “Đi theo ta!”

Bên ngoài bức tường đó là một dải hành lang sâu hút, hai bên có gắn giá

nến đủ để soi sáng hết thảy. Sở Lăng Thường kéo tay Thanh Tụ đi một hồi,
chỉ cảm thấy càng đi càng quen thuộc, hành lang này hình như là…

Đoạn hành lang dài dần bị bỏ lại sau lưng, nơi này hiển nhiên vẫn thuộc

phòng kín, một chút gió cũng không cảm nhận được, ngay cả ánh nến cũng
không có chút dấu hiệu chập chờn.

Rốt cục cũng đi tới cuối hành lang, Sở Lăng Thường lại thấy có một

cánh cửa. Nành định đưa tay đẩy thử nhưng không ngờ cửa này lại không
hề khóa. Cánh cửa vừa mở ra, thì bên ngoài là khung cảnh nàng đã quá
quen thuộc…

Cấm lâu!

Bước chân của Sở Lăng Thường bất giác sững lại khiến Thanh Tụ vẫn

theo sát phía sau va cả vào người nàng.

“Tiểu thư, sao vậy?” Vẫn còn trong trạng thái hoảng loạn, lại thấy Sở

Lăng Thường bất ngờ dừng bước, tim của Thanh Tụ dường như ngưng đập
mất mấy nhịp.

Sở Lăng Thường vẫn không lên tiếng mà chỉ quay đầu nhìn về dãy hành

lang dài hun hút mình vừa đi qua. Cánh cửa đóng lại đã dẫn nàng tới một
nơi không thể quen thuộc hơn, chính là thư phòng của Cấm lâu. Cánh cửa
đóng lại rồi, nàng hoàn toàn không nhận ra một tý khe hở nào trên vách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.