ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1295

Ý cười dịu dàng trong mắt hắn khiến một cảm giác hạnh phúc cùng ấm

áp dâng lên trong lòng Sở Lăng Thường. Ngước lên nhìn thẳng vào mắt
hắn, nàng nhẹ giọng nói, “Ta biết, chàng không muốn như vậy, đúng
không?”

“Người hiểu ta chỉ có nàng mà thôi!” Hách Liên Ngự Thuấn khẽ giơ tay

véo nhẹ sống mũi Sở Lăng Thường, đáy mắt tràn ngập sự cưng chiều, nhẹ
nhàng nói, “Ấp Thành luôn luôn bị triều đình coi nhẹ, nhưng ta cho rằng,
Ấp Thành là cửa ngõ để giao thương với các nước bên ngoài. Nó giống như
yết hầu trên cơ thể con người vậy. Nếu có người cai trị tài giỏi, Ấp Thành
sẽ nhanh chóng trở nên trù phú.”

Sở Lăng Thường cũng cảm thấy những lời của hắn rất có đạo lý liền gật

đầu rồi cười nhẹ, “Nhưng không biết Ấp Thành sẽ có người cai quản thế
nào đây?”

Hách Liên Ngự Thuấn nghiêng đầu, trên bờ môi mỏng dâng lên một nụ

cười êm ái, hắn cũng không trả lời câu hỏi của nàng mà lại chuyển đề tài,
“Ta đưa nàng tới một nơi!”

“Là nơi nào vậy?” Sở Lăng Thường có thể cảm nhận được trong nội

tâm của Hách Liên Ngự Thuấn đang dâng tràn cảm giác vui thích thì cũng
tự nhiên cảm thấy cao hứng, tò mò hỏi lại.

Nhưng xem ra Hách Liên Ngự Thuấn vẫn quyết tâm muốn giữ lại bí mật

này, hắn không nói thêm lời nào mà đứng dậy, đem áo choàng lông cừu tới
khoác lên vai nàng, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng cùng đi ra
ngoài.

“Thái tử, tiểu thư, hai người…” Vừa đúng lúc Thanh Tụ mang đồ điểm

tâm bước vào, thấy hai người họ như vậy thì cảm thấy hết sức tò mò.

“Thanh Tụ, đi theo chúng ta!” Hách Liên Ngự Thuấn sảng khoái nói

một câu rồi kéo Sở Lăng Thường nhanh chóng biến mất sau cánh cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.