ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1296

Thanh Tụ sửng sốt rồi vội vàng kêu to, “Chờ em với!”

Hách Liên Ngự Thuấn đã có sự chuẩn bị từ sớm. Bên ngoài có hai cỗ xe

ngựa, trong đó hắn và Sở Lăng Thường ngồi một xe, còn xe kia ngoài
Thanh Tụ thì còn có Hổ Mạc.

Sở Lăng Thường lẳng lặng vùi trong ngực Hách Liên Ngự Thuấn, nàng

cũng không hỏi nhiều. Thật ra thì đi đến đâu cũng không thành vấn đề, đối
với nàng mà nói, chỉ cần nơi nào có hắn thì đã quá tốt rồi.

Nhưng quang cảnh trong chiếc xe còn lại thì hoàn toàn khác. Không

giống với vẻ an tĩnh của Sở Lăng Thường, Thanh Tụ là một nha đầu không
thể ngồi yên được lâu. Thấy xe ngựa không ngừng tiến về phía trước, đến
khi mặt trời đã dần xuống núi cũng không có dấu hiệu dừng lại thì rốt cục
Thanh Tụ cũng không nhịn được, vén rèm lên một chút, cố nén xuống tiếng
càu nhàu, khẽ cắn môi, rốt cục đem toàn bộ sự chú ý đặt vào người vẫn
không nói không rằng ngồi bên cạnh - Hổ Mạc.

Từ lúc lên xe Hổ Mạc vẫn ngồi dó, thân thể khẽ đung đưa theo nhịp lắc

lư của xe ngựa, hai mắt nhắm lại từ lúc đó không hề mở ra.

Lòng hiếu kỳ của Thanh Tụ rất nhanh chóng chuyển lên người Hổ Mạc.

Thanh Tụ đã nghe nhắc đến tên Hổ Mạc từ trước kia, hai năm trước

cũng từng nhìn thấy hắn cưỡi trên con chiến mã cao lớn, dáng vẻ vô cùng
anh dũng hệt như thái tử. Nghe nói Hổ Mạc này đã cùng thái tử ở trên chiến
trường vào sinh ra tử. Hiện giờ, hắn là thủ lĩnh đội cận vệ, chỉ nghe lệnh
một mình thái tử.

Tên này là cái hạng người gì đây, không thèm coi ai vào trong mắt sao?

Thanh Tụ suy nghĩ một hồi rồi hơi bĩu môi. Chỉ là cáo mượn oai hùm

mà thôi, có cốt khí gì chứ? Lên xe lâu như vậy rồi, ngay cả câu nói cũng
không có tiếng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.