ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1486

nương không lúc nào không tác động đến tâm tư của Thiền Vu. Nghĩ tới
đây, trong lòng Yên thị lại càng thêm u oán cùng thống hận.

“Thiền Vu, chẳng lẽ chuyện này cứ để như vậy? Người đừng quên,

Thượng Phúc vương còn đang mắc bệnh, nhiễm lạnh là chuyện tuy nhỏ mà
lớn, lỡ như…” Yên thị cố ý bỏ lửng câu nói, để phần còn lại cho Thiền Vu
tự cân nhắc.

“Thiền Vu…” Hoa Dương công chúa đương nhiên hiểu ý tứ của Yên

thị, lập tức quỳ gối trước đại điện nghe “cộp” một tiếng, nước mắt lại chảy
ra, “Nếu như Thượng Phúc vương có mệnh hệ nào, Hoa Dương cũng không
sống nổi. Thượng Phúc vương là tính mệnh của thần thiếp, kính xin Thiền
Vu dùng sự bác ái của mình bảo vệ Thượng Phúc vương, đó cũng là tôn nhi
người yêu thương nhất mà…”

Trên gương mặt Thiền Vu Quân Thần hiện rõ sự khổ sở.

Một mặt, ông ta không muốn phát sinh xung đột với con trai của mình,

mặt khác khí thế của Yên thị cùng Hoa Dương vô cùng bức người. Hơn
nữa, Thượng Phúc vương quả thực lâm bệnh, phạt hay không phạt giống
như một vụ kéo co không ngừng hành hạ ông ta.

Khi Hoa Dương công chúa còn đang nức nở động lòng người, thanh âm

của Sở Lăng Thường vốn vẫn một mực không nói chuyện lúc trước dịu
dàng vang lên, “Bệnh tình của hài nhi mình thế nào, vương phi lại không
biết hay sao?”

Một câu nói này của nàng khiến Hoa Dương ngừng khóc, cô ta kinh

ngạc nhìn Sở Lăng Thường, ánh mắt nhanh chóng bắn ra những tia nhìn
đầy chán ghét, “Cô ở đây nói loạn cái gì? Ta là mẫu thân ruột của Thượng
Phúc vương, đương nhiên hiểu bệnh tình của nhi tử mình.”

Sở Lăng Thường nhẹ nhàng cất lời, thái độ vô cùng ung dung nhàn nhã,

“Vậy thì cô nên biết Thượng Phúc vương bất quá chỉ bị hắt hơi mấy cái mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.