ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1508

sự cao hứng. Nơi này đẹp như vậy khiến ta có cảm giác như không có thực
vậy.”

“Nha đầu ngốc!” Dạ Nhai Tích nhẹ nhàng ôm Nam Hoa vào lòng.

“Nhiều khi cuộc sống bình thường lại khiến người ta cảm thấy đẹp hơn bao
giờ hết. Thiên hạ rộng lớn như vậy, những nơi đẹp hơn Hạnh Hoa thôn còn
có rất nhiều.”

Nói đến đây, Dạ Nhai Tích hơi kéo Nam Hoa ra, ánh mắt nhìn cô cũng

tràn ngập sự yêu chiều, “Ta và nàng còn thời gian cả một đời, thời gian đó
đủ để ta dẫn nàng đi khắp đại giang nam bắc. Ta muốn cho nàng thấy giang
sơn đẹp như tranh vẽ.”

Cảm giác đau đớn nơi trái tim nhanh chóng khuếch tán khắp toàn thân,

Nam Hoa chăm chú nhìn Dạ Nhai Tích như thể muốn lẳng lặng nhìn như
vậy cho tới khi trời đất giao hoà. Cuối cùng, cô tựa đầu vào ngực Dạ Nhai
Tích, đè nén cảm giác chua xót nơi cổ, nhẹ giọng đáp lời, “Được!”

Hốc mắt Nam Hoa cũng không tự chủ được mà phiếm hồng.

Dạ Nhai Tích hơi siết vòng tay, lẳng lặng mỉm cười.

Giờ khắc này, những cánh hoa nhẹ nhàng bay múa bên cạnh họ tạo

thành một khung cảnh đẹp đẽ nhưng lại có chút thê lương, giống như biểu
thị sự ly biệt. Chỉ tiếc, Dạ Nhai Tích lại không phát hiện ra điều đó.

Hồi lâu, Đằng Dực giơ một vò rượu cùng hai tô lớn bước lên, vô cùng

hào sảng lớn tiếng, “Dạ huynh, tẩu phu nhân, thì ra hai người trốn ở chỗ
này. Hai người cũng đừng trách ta không hiểu chuyện phong tình. Tối nay
là bữa tiệc chuẩn bị cho hai người, hai người muốn ân ái yêu thương vẫn
còn thời gian mà. Nào, uống rượu!”

Vừa nói, Đằng Dực vừa đặt hai tô lớn trước mặt họ, bắt đầu nghiêng vò

rót rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.