ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 371

chiến tranh, mỗi khi bắt được nhất định sẽ dùng cực hình xử tử. Những
binh sỹ khác không biết chuyện Sở Lăng Thường là nữ tử nhưng Hổ Mạc
thì đã gặp rồi. Một khi vương gia không ra lệnh khác, bọn lính nhất định sẽ
dùng những cực hình vốn dùng để đối phó với nam nhân mà hành hạ nàng.

Bọn lính bắt đầu xuống ngựa, hạ trại ở nơi tương đối bằng phẳng. Một

tên lính trong số đó tiến lên trước, cung kính cất tiếng hỏi, “Vương gia, tên
tù binh kia phải xử trí thế nào ạ?”

Ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn nhìn về phía Sở Lăng Thường lộ rõ vẻ

âm trầm. Trải qua một ngày mệt nhọc, trông nàng càng thêm tiều tụy,
khuôn mặt nhỏ nhắn gục xuống lưng ngựa, cả người không hề nhúc nhích.

Khóe môi Hách Liên Ngự Thuấn hơi giật giật. Không đợi hắn mở miệng

ra lệnh, Hổ Mạc ở bên liền thấp giọng hỏi, “Vương gia, người không định
đem tên tù binh này xử tử chứ?”

Đám lính đang hạ trại ở gần đó đều dừng mọi hoạt động lại, chăm chú

nhìn về phía Hách Liên Ngự Thuấn. Đi theo Tả hiền vương nhiều năm, bọn
họ đương nhiên biết rõ tính tình của Hách Liên Ngự Thuấn. Hắn cho tới giờ
đều không có thói quen giữ tù binh chiến tranh lại. Hôm nay có thể cho tên
tù binh sống tới giờ này đã đủ khiến người ta kinh ngạc rồi.

Tiểu tử này là quân sư sau trướng của Hán quân, nhưng thật không ngờ

là hắn không cần động tay động chân thì đã có thể hủy diệt cả mười vạn đại
quân Hung Nô.

Vừa nghe thấy lời Hổ Mạc, đám lính liền quỳ xuống thỉnh cầu, “Vương

gia, để thuộc hạ đem hắn đi xử tử. Hắn là đầu sỏ gây nên mọi chuyện, đáng
phải nhận lấy sự trừng phạt lớn nhất.”

Hổ Mạc có chút lo lắng nhìn Hách Liên Ngự Thuấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.