ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 387

“Nhìn xem, tên tiểu tử này sao bộ dạng lại yếu đuối như vậy? Này,

ngươi có phải là nam nhân hay không thế?” Một tên lính Hung Nô tiến lên,
bàn tay to không chút e dè túm lấy cánh tay Sở Lăng Thường, ánh mắt
khinh bỉ nhìn nàng, “Người Đại Hán các ngươi đều là cái dạng này sao?
Nam không ra nam, nữ không ra nữ!”

“Ha ha…Nam nhân Đại Hán đương nhiên là cái dạng này rồi. Bằng

không Lưu Hằng kia sao lại có thể thích nam nhân chứ? Xem ra loại nam
nhân da thịt béo trắng như hắn cũng có không ít đâu, ngay cả hoàng đế Đại
Hán cũng như vậy mà.”

“Ha ha….” Xung quanh Sở Lăng Thường lại rộ lên tiếng cười.

Sở Lăng Thường chỉ cảm thấy bên tai không ngừng ong ong. Bị treo

trên cây liền mấy canh giờ, nàng đã sớm không còn chút sức lực, đau đớn
không ngừng lan tràn khắp toàn thân. Hai chân nàng hiện giờ cũng mềm rũ
ra, bị tên lính Hung Nô kia đẩy mạnh một cái đã không cách nào trụ vững
nổi, cả người chìm vào trong nước.

“Khụ khụ….” Nàng từ nhỏ sống trong sơn cốc, cho tới giờ chưa từng

học bơi, hơn nữa nước suối lạnh băng lại tựa như những thanh đao nhỏ bén
nhọn đâm sâu vào trong da thịt, lại chui vào xoang mũi, khoang miệng
khiến nàng không cách nào hít thở nổi, bắt đầu giãy giụa rồi bị sặc ho
khan…

“Ha ha…tiểu tử này không biết bơi. Để ta dạy cho hắn mới được.” Một

tên lính Hung Nô khác cười ầm lên, tiến lên túm lấy búi tóc của nàng, đem
cả người nàng kéo đứng dậy, rồi còn chưa đợi nàng kịp hô hấp đủ đã lại ấn
mạnh đầu nàng chìm xuống nước…

Lần này, toàn bộ phần đầu Sở Lăng Thường đều chìm trong nước, lực

tay cực mạnh của tên lính khiến nàng không cách nào ngẩng đầu lên, hai
tay lại bị dây thừng trói cực kỳ chặt. Nàng không thể hô hấp khiến một cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.