ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 394

Khó nhọc mở ra đôi mắt, hết thảy khung cảnh sơn cốc cùng rừng trúc

đều bị bóng đêm thay thế. Bóng đêm như bao lấy gương mặt cương nghị
của một nam nhân với ánh mắt sáng như ngọc quý cùng hàng lông mày
đang nhíu chặt lại.

Sở Lăng Thường đã chìm vào sự hỗn loạn đến nỗi không phân rõ được

nam nhân này là ai, khung cảnh xung quanh ra sao nữa….

Hách Liên Ngự Thuấn cúi đầu nhìn nữ nhân trong lòng, thấy gương mặt

nhỏ nhắn của nàng vô lực dựa vào ngực hắn, sắc mặt tái nhợt khiến người
ta sợ hãi, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cảm giác khác thường.
Ngay từ lúc vừa ôm lấy nàng, cảm giác đó đã liên tục lan tràn khắp toàn
thân hắn.

Hắn thực sự ghét cái cảm giác đó!

Nhìn nàng bị đám thủ hạ tra tấn đến không còn ra hình người, hẳn hắn

phải cảm thấy cao hứng mới đúng, ít nhất sự oán hận tích tụ trong lòng hắn
cũng phải giảm đi phần nào. Nhưng, đáng chết, hắn lại không cảm thấy vui
vẻ mà ngược lại còn thấy phẫn nộ. Hơn nữa, còn có nỗi sợ hãi, sợ hãi nàng
cứ thế chết đi!

Nữ nhân trong lòng hắn hơi hé mở hai mắt nhưng không hề có tri giác

khiến ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn hơi tối lại, tầm mắt hoàn toàn tập
trung vào gương mặt Sở Lăng Thường.

Hắn cúi xuống nhẹ nhàng đặt lên trán nàng một nụ hôn đầy nhu tình như

muốn trấn an, rồi lại hôn lên hàng lông mi dài cong vút, hạ xuống sống mũi
tinh tế rồi cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Toàn thân nàng ướt đẫm, da thịt
trắng mịn lộ ra nơi đầu vai ánh lên màu sắc cực kỳ mê người, tấm vải bố
quấn chặt lấy bầu ngực giờ cũng hơi lỏng ra khiến cho bầu ngực tròn đầy
cũng trở về hình dáng vốn có của nó. Mái tóc đen dài óng ả vương vấn nơi
cánh tay rắn rỏi của hắn lưu luyến không rời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.