ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 507

“Này, ngươi là ai? Sao lại thân thiết với Nam Hoa công chúa như vậy?”

Phía sau nàng vang lên một giọng nữ lanh lảnh, còn chưa kịp quay đầu lại
đã thấy đầu vai đau nhói, cả người bị đẩy mạnh khiến tinh thần mệt mỏi và
thân thể vốn đang yếu ớt ngã quỵ xuống đất.

“Lăng Thường…” Nam Hoa kinh hoàng kêu lên rồi vội bước lên đỡ

nàng dậy.

“Ha ha…ngươi mà cũng là nam nhân sao? Khí lực gì mà yếu ớt như

vậy? Bản quận chúa còn chưa dùng chút sức nào đó!” Ổ Giai vẫn vùi trong
ngực Hách Liên Ngự Thuấn, đôi mắt ánh lên sự kiêu ngạo, nói xong liền
quay đầu lại nhìn hắn, “Hoàng thúc, nam nhân xinh đẹp này là ai vậy?
Trường bào trên người hắn không phải của hoàng thúc sao?”

Quận chúa này ở trước mặt Hách Liên Ngự Thuấn vẫn dám kiêu ngạo

hống hách như vậy, có thể thấy lúc không có hắn cô ta lại càng quá đáng.

Chỉ là Sở Lăng Thường không ngờ tới Ổ Giai lại nói tiếng Hán.

Cũng khó trách, Hách Liên Ngự Thuấn yêu thương cô ta như vậy, hẳn

sẽ dạy bảo cô ta chu đáo.

Hách Liên Ngự Thuấn vẫn đứng đó, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh nhìn Sở

Lăng Thường té ngã trên mặt đất, cũng không có chút ý định đỡ nàng dậy
mà chỉ lạnh lùng nhìn xuống. Nam Hoa công chúa đỡ nàng dậy xong mới
hướng tới phía Hách Liên Ngự Thuấn nhẹ nhàng thi lễ, dịu dàng nói, “Linh
nhi tham kiến vương gia!”

Sở Lăng Thường cũng chỉ lạnh lùng nhìn một màn này, nếu không phải

sức lực nàng đã cạn kiệt thì cũng không để bị tiểu quận chúa kia đẩy như
thế. Sức lực của cô ta xem chừng cũng không nhỏ, đúng là ở Hung Nô cho
dù nam nhân hay nữ nhân thì cũng đều là man di.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.