ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 581

Hách Liên Ngự Thuấn nhìn nàng, ánh mắt có chút phức tạp, lại cúi đầu

nhìn tình hình vết thương ở đầu gối, đem lớp băng đã ướt đẫm máu tươi
tháo bỏ từng vòng. Đến khi hắn nhìn thấy miệng vết thương thì thẳm sâu
trong ánh mắt hắn tràn ngập sự đau lòng.

Sở Lăng Thường đã sớm không có tâm tư để phát hiện vẻ mặt hắn có sự

khác thường. Nỗi đau đớn khiến toàn thân nàng đều trở nên mềm rũ vô lực,
mồ hôi trên trán cũng bắt đầu chảy thành từng giọt lớn dọc theo hai má,
tinh thần cũng có chút hốt hoảng. Giờ khắc này, nàng rất muốn khóc. Nếu
có thể trở lại cuộc sống lúc ở trên sơn cốc cùng sư phụ và sư huynh thì tốt
biết bao. Nàng có thể làm mọi chuyện mà không cần kiêng nể gì, cũng
không cần phải tỏ ra cứng rắn để che dấu nỗi khổ sở trong lòng.

Trong đôi mắt đẹp của Sở Lăng Thường lúc này đã ánh lên một tầng

sương mờ, cổ họng hơi thắt lại, hít sâu một hơi như muốn đè nén tâm trạng
khó tả lúc này, Chợt nàng cảm thấy trán mình dâng lên một hồi ấm áp, liền
ngẩng lên, màn sương mờ trong mắt từ lúc nào đã đọng thành giọt lệ, lặng
lẽ rớt xuống bàn tay to của Hách Liên Ngự Thuấn.

Hách Liên Ngự Thuấn chỉ cảm thấy nơi bàn tay mình truyền tới một

cảm giác nóng rực, chỉ trong chớp mắt tiến tới nơi sâu thắm nhất trong trái
tim cứng rắn của hắn. Trong mắt hắn hiện rõ nét kinh ngạc, bàn tay to đang
giúp nàng lau mồ hôi liền chuyển hướng, ngón tay khẽ vuốt nhẹ khóe mắt,
giúp nàng lau đi nước mắt.

Nàng khóc, thực sự đã khóc.

Hắn chưa từng nghĩ tới việc nàng sẽ rơi lệ. Nữ nhân có thể ở trên sa

trường cùng nam nhân tranh giành thiên hạ, nữ nhân có thể đánh lui mười
vạn quân của hắn, nữ nhân có thể khiến Cảnh Đế phá lệ phong quan tước
thế nhưng ngay lúc này lại rơi lệ trước mặt hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.