ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 582

“” Không sao, vết thương sẽ khỏi rất nhanh!” Hắn đứng dậy, vô thức

kéo nàng ôm vào lòng, bàn tay to cũng nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng như
muốn trấn an.

Hách Liên Ngự Thuấn chưa bao giờ biết thì ra nước mắt của nữ nhân lại

có lực sát thương lớn đến vậy. Vì sao trước đây hắn lại không cảm thấy
chứ? Nhìn nàng khóc trước mặt mình, tâm tư hắn thực sự trở nên phiền não
muốn giết người. Thấy nàng khóc, tâm tư hắn như tan chảy, lại có chút đau
đớn, có chút ứng phó không kịp, lại có chút kiêu ngạo.

Thân hình mềm mại của nàng hiện giờ hoàn toàn kích thích ham muốn

bảo vệ của hắn, giờ khắc này hắn chỉ có thể nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho
nàng, chỉ đơn giản như vậy mà thôi. Thì ra nàng cũng sợ đau.

Sở Lăng Thường không ngờ hắn lại đứng dậy chủ động ôm mình, lại

nghe câu nói của hắn thì biết là hắn đang hiểu lầm. Nàng khóc là vì cảm
thấy chua xót, khóc vì nhớ nhà, muốn khóc vì nàng biết rõ chính mình rốt
cục sẽ không được trở về những ngày trước kia chứ vết thương này đâu có
xá gì. Nếu có thể khiến mọi chuyện trở lại như trước, nàng tình nguyện
đem sinh mạng này đổi lại.

Hắn đang an ủi nàng sao?

Hắn lại có thể an ủi người khác sao?

Hắn vừa nói gì chứ? Không sao, miệng vết thương sẽ rất nhanh khép

lại? Nhất định là nàng nằm mơ rồi, làm sao có thể nghe từ trong miệng hắn
những lời quan tâm như vậy.

Đem hắn nhẹ nhàng đẩy ra, nhưng lại bị vòng ôm của hắn khiến nhịp

tim hơi loạn lên. Gắng bình ổn tâm trạng lại, một lúc sau nàng mới nhẹ
nhàng lên tiếng, “Nếu không phải bởi mấy đại phu dỏm trong phủ thì chân
ta đã sớm khỏi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.