ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 829

“Nếu ta không phải là Hách Liên Ngự Thuấn, mà nàng cũng không phải

Sở Lăng Thường, vậy nàng có thể yêu thương ta không?”

Trái tim Sở Lăng Thường như nứt ra thành từng mảnh rồi rơi xuống tạo

thành những thanh âm lộp bộp. Nàng mở lớn đôi mắt nhìn thẳng vào mắt
hắn, hàng mi dài cũng trở nên run rẩy, hệt như cánh bướm yếu ớt cố bay lên
nhưng lại bị nước mưa làm cho ướt sũng. Thấy ánh mắt nóng rực của hắn,
nàng lại cuống quít tránh né...

“Ngươi…vấn đề này thực quá buồn cười! Ta…”

“Trả lời ta!” Hách Liên Ngự Thuấn hơi tăng thêm âm lượng, hai tay đặt

lên trên vai nàng, cúi đầu nhìn nàng chăm chú như muốn đem hết tất cả
những gì thuộc về nàng thu vào trong tầm mắt.

“Nàng, có thể yêu thương ta không?”

Ngữ điệu của hắn cho dù không mang theo khí thế bức người nhưng

cũng khiến nàng không còn đường trốn tránh. Trái tim cùng đầu ngón tay
của Sở Lăng Thường khẽ run lên, cho đến khi hắn lại lần nữa nâng cằm
nàng lên, khiến nàng không thể không nhìn vào đôi mắt hắn.

“Có lẽ kiếp sau đi!” Sở Lăng Thường mở miệng nhưng giọng nói cũng

trở nên run run, tận nơi sâu thẳm trong lòng lại dâng lên một nỗi bi thương
vô hình, giống như có một sức mạnh sắp phá tan vỏ bọc, lại giống như lúc
thiên địa hồng hoang vừa hình thành, rồi biến thành vô tận, vô tận bi
thương.

“Nếu thực sự có kiếp sau, ta sẽ yêu thương ngươi. Khi đó ngươi không

phải là Hách Liên Ngự Thuấn, mà ta cũng không phải Sở Lăng Thường.”

Từng lời như nghẹn lại nơi cổ của Sở Lăng Thường. Nàng làm sao vậy?

Tại sao nói ra những lời đó lại khó chịu đến thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.