ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 902

“A…” Sở Lăng Thường sợ hãi kêu lên. Quay đầu nhìn lại, nàng thấy hai

mắt hắn vẫn nhắm lại như cũ, nhưng đôi môi mỏng lại dâng lên nụ cười
nhẹ.

Thì ra hắn vẫn không ngủ!

Bàn tay nắm lấy cổ tay nàng hơi dùng sức, thuận thế đem nàng kéo vào

trong lòng. Lúc mùi hương thơm ngát từ thân thể nàng tràn ngập hô hấp thì
hắn cũng mở mắt ra, ôm nàng ngồi thẳng dậy, cánh tay cũng siết lại khiến
nàng vùi vào trong ngực hắn.

Động tác của hắn cực kỳ ái muội khiến hai má Sở Lăng Thường đỏ

hồng lên. Nàng muốn đứng dậy nhưng lại không được như ý.

“Hoàng thành so với Hán cung thì thế nào, có đẹp không?” Vẫn vòng

tay ôm lấy Sở Lăng Thường, Hách Liên Ngự Thuấn khẽ tỳ cằm lên đỉnh
đầu nàng, giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc vang lên bên vành tai nhỏ bé,
mang theo sự dịu dàng cực độ.

Hắn không hề hỏi xem Thiền Vu đã nói gì với nàng, cũng không tò mò

ở trong hoàng thành đã xảy ra chuyện gì. Hắn chỉ bình thản hỏi một vấn đề
rất đơn thuần không chút liên quan, lại có chút như dò hỏi cảm xúc của một
hài tử mới được khám phá thứ mới lạ.

Tâm tư của Sở Lăng Thường lại bắt đầu loạn nhịp. Một phiến hoa đào

nhẹ nhàng bay qua khung cửa đậu lên mái tóc mềm mại của nàng. Hách
Liên Ngự Thuấn nhẹ nhàng đưa tay gỡ lấy cánh hoa đào đó bằng một động
tác cực kỳ đơn giản nhưng cũng vô cùng tự nhiên.

“Hoàng thành không lớn như Hán cung, dường như cũng không có sự

nghiêm túc như Hán cung.” Nàng nhẹ nhàng nói.

Tiếng cười trầm khàn chợt bật ra từ yết hầu hắn, “Cho dù không thích

cũng không có vấn đề gì. Nàng sẽ không ở lại trong đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.