ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 975

lướt qua gò má mình. Nếu Sở Lăng Thường ra tay chậm một chút, hoặc khí
lực yếu một chút, đầu của cô đã lìa khỏi cổ từ lâu rồi.

Ý thức được chuyện đó, trong mắt Nam Hoa nhanh chóng ngưng tụ lại

thành một cảm xúc khó nói nên lời. Cảm xúc đó dường như có chút bi
thương, lại có chút tức giận hoà trộn vào nhau khiến màn lệ rất nhanh
chóng dâng lên trong đôi mắt Nam Hoa. Màn lệ đó cũng đem tình cảm
phức tạp kia che đi, chỉ còn lại sự uỷ khuất là rõ ràng…

“Vương gia, người muốn giết ta?”

Đây cũng là câu mà Sở Lăng Thường rất muốn hỏi.

Sắc mặt Hách Liên Ngự Thuấn vẫn có chút tái nhợt, rõ ràng là dược liệu

đắp ngoài vết thương vẫn chưa thể làm dịu đi hết đau đớn của hắn. Mi tâm
của hắn nhíu chặt lại khiến gương mặt kia càng trở nên lãnh huyết vô tình.
Một lúc sau hắn mới lạnh lùng hỏi, “Vì sao cô lại tới nơi này?”

Nam Hoa công chúa khó nhọc mở miệng, thanh âm vẫn có chút nghẹn

ngào, “Nam Hoa ngủ không được, lại thấy có một bóng dáng khả nghi nên
đi theo thì phát hiện ra đó là Lăng Thường tới dược phòng để lấy thuốc.
Nam Hoa vốn tưởng rằng Lăng Thường bị thương nhưng không muốn cho
người khác biết nên có chút lo lắng mới theo tới nơi này, không ngờ là
vương gia…”

“Không ngờ là cả hai chúng ta đều mặc y phục dạ hành, rõ ràng là thích

khách, đúng không?” Hách Liên Ngự Thuấn thản nhiên ngắt lời Nam Hoa
rồi cười lạnh.

Nam Hoa công chúa biến sắc mặt, vội vàng nói. “Không! Không! Nam

Hoa không nghĩ như vậy. Vương gia….”

“Cô ở bên ngoài đứng lâu như vậy, cái gì nên nghe, cái gì không nên

nghe chẳng phải đều nghe hết rồi sao?” Hách Liên Ngự Thuấn cúi xuống,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.