ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 993

Hai mắt Thiền Vu sáng ngời, bàn tay không bị thương khẽ vỗ nhẹ lên

bàn, “Sở cô nương đến thật là đúng lúc. Đúng vậy, đêm qua trong cung quả
có thích khách. Thích khách này đầu tiên là hoả thiêu cung điện nhằm
giương đông kích tây, sau đó xâm nhập Tàng Thư Các, trộm đi binh thư.
Đáng hận nhất là hắn còn muốn ám sát ta!”

Sở Lăng Thường khẽ chớp nhẹ hàng mi, nhân tiện cũng quan sát đến

thương thế của Thiền Vu thì đáy lòng không khỏi thắt lại. Đêm qua ở thư
phòng, nàng nghe không hiểu bọn họ nói chuyện gì, nhưng sau đó Hách
Liên Ngự Thuấn đã đem mọi chuyện nói lại cho nàng. Giờ xem ra binh thư
thực sự đã mất.

“Thiền Vu, Lăng Thường có một chuyện không rõ.” Nàng hơi nhíu mày,

cố ý không nhìn tới vẻ mặt tối sầm của Vu Đan ở bên cạnh, “Mục đích của
thích khách rốt cuộc là binh thư hay là hành thích?”

Tôn Tẫn binh pháp vốn không phải là của Hung Nô mà là một món trân

bảo của người Trung Nguyên nhưng không biết vì sao lại bị thất lạc, về sau
lại nghe nói người Hung Nô có được nó. Các đời Thiền Vu đều cực kỳ trân
trọng cuốn binh thư này. Nếu Vu Đan muốn dùng binh thư để hãm hại Hách
Liên Ngự Thuấn thì cũng đành, nhưng sao hắn lại có thể làm tổn thương
ngay cả phụ thân của mình? Dù sao hắn cũng là con thân sinh của Thiền
Vu, cho dù muốn hãm hại huynh trưởng cũng không đến mức muốn tru sát
cả Thiền Vu để mưu cầu danh lợi chứ?

Thiền Vu khẽ thở dài một tiếng, hơi dựa người ra sau ghế, “Ta nghĩ

thích khách này có ý muốn trộm binh thư là chính. Đêm qua ta ngủ không
được mới ra ngoài tản bộ, vừa vặn đi qua Tàng Thư Các, không ngờ gặp
phải thích khách. Thích khách đó đâm ta bị thương liền lập tức đào tẩu,
khinh công của hắn vô cùng giỏi khiến bọn thị vệ không cách nào theo
kịp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.