ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 214

ĐẠI KIẾM SƯ

ĐẠI KIẾM SƯ

Huỳnh Dị

Huỳnh Dị

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Quyển 2

Chương 18

Chương 18

Lực Vãn Cuồng Lan

Lực Vãn Cuồng Lan

Ta phi ngựa lên phía trước trên đồng cỏ rộng lớn, vào một đêm đen

không trăng không sao thế này, cái gì cũng không nhìn thấy.

Tất cả chỉ dựa vào một loại trực giác giống như bản năng của dã thú.

Nguy hiểm đã gần kề.

Mỗi bộ tộc du mục đều có một phương thức tác chiến riêng của bộ tộc

đó, bộ tộc Dạ Lang Nhân chỉ ẩn hiện trong đêm như bầy sói đói. Mỗi khi
bầy sói thấy con mồi, thì chúng nhảy xổ vào vồ xé con mồi thành từng
mảnh vụn. Hiện tại ta chính là con mồi đang bị bộ tộc này săn đuổi.

Từ trước mặt và cả hai bên tả hữu, có những tiếng động khẽ đồng thời

truyền lại, ta hú dài một tiếng, gập người thò tay xuống hai bên bụng Phi
Tuyết, rút ra hai cây Đại Bổn cương mâu.

Không cần ta điều khiển, Phi Tuyết tự nhảy vọt lên không, tránh được

hai sợi dây vừa được tung ra để quấn chân nó, khi vó Phi Tuyết vừa chạm
đất, cũng là lúc bọn ta bị bao vây trong nguy khốn.

Trong bóng tối, thật khó phân đối phương có bao nhiêu người, chỉ thấy

trái phải đồng thời đều có vài người công tới. Hai tay hai trường mâu, ta
đâm, chém, gạt nhanh như thiểm điện.

Có tiếng kêu la thảm thiết, một vài tên trúng mâu quay vài vòng trên

không, rồi té nhào xuống đất, thương thế xem ra không nhẹ chút nào.

Vẫn chưa đến thời điểm đại khai sát giới.
Một tên đánh lén khác muốn nhảy lên lưng ngựa, bị ta quay mâu quét

văng xuống đất, va mạnh vào mấy tên khác đang định nhảy chồm tới tấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.