ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 257

Gió càng lúc càng mạnh, kèm trong đó là những hạt cát khiến mắt ta khó

có thể mở to, nhưng Đại Nguyên Thủ lại đứng thuận theo chiều gió, nên
hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Không thể kéo dài nữa, ta hét lên, nhảy về phía trước.
Đại Nguyên Thủ cũng hú dài, thanh trọng kiếm phóng ra đón đầu đâm

thẳng vào ta.

Ta giơ nhận ra đỡ, trong lòng thấy kì lạ, một kiếm này hoàn toàn chỉ có

đi không có về, lẽ nào hắn không sợ Ma Nữ Nhận của ta.

Ý nghĩ còn chưa dứt, một tảng đá lớn đã lao vụt đến, kích thẳng vào

ngực ta, lúc đó ta mới tỉnh ngộ thì ra hắn dùng chân đá tung nó đến, không
kịp né tránh, ta vội nghiêng người lấy bả vai đỡ, đề khí trầm mình hạ
xuống, đồng thời thu nhận lấy chuôi đập mạnh vào tảng đá.

“Cốp!”.
Tảng đá lớn bị chuôi nhận đập xuống, giảm tốc độ rồi mới va vào bả vai

ta. Trong tiếng rên khàn đặc, ta ngã lật người ra sau.

Thân bên trái đau đến tê dại.
“Huỵnh” một tiếng, tảng đá vừa đập vào vai ta nảy ngược lại, rơi xuống

cồn cát phía dưới.

Đại Nguyên Thủ cười to nhảy xuống theo, thanh trọng kiếm múa lên

vun vút, lợi dụng cơ hội đó tấn công.

Ta chịu đau, lộn trên cát tránh liên tiếp hơn mười đường kiếm của hắn,

may mắn bước đi của hắn có chút chậm chạp, chứng tỏ hắn vẫn chưa hoàn
toàn hồi phục sau đường kiếm đó. Mặc dù như vậy, ta cũng quyết giết hắn
tránh tình hình nảy sinh nguy hiểm bất ngờ, nếu không phải hắn uý kỵ đao
ma nữ của ta thì đã sớm lấy mạng ta rồi.

“Keng!”. Ta sử dụng một thủ pháp vô song, tinh xảo kỳ diệu, cuối cùng

cũng kích chúng vào trọng kiếm của hắn.

Thanh trọng kiếm rung lên.
Bão cát càng lúc càng mạnh, thổi những hạt cát tung bay đầy trời, những

hạt cát bên mình cũng cuộn tròn trong gió, bọn ta như bị cuốn trong tâm
điểm của bão cát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.