ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 258

Đại Nguyên Thủ hú lên điên cuồng, sau đó lại nhào tới, hung quang toé

lộ trong hai mắt.

Ta không dám mở miệng kêu la, vì cứ mở miệng những hạt cát theo đó

chui vào. Lặng lẽ nhảy vụt lên từ trên nền cát, lách người né tránh một
đường kiếm quét ngang của Đại Nguyên Thủ, một tiếng “keng”, mũi nhận
lại lần nữa kích chúng thanh trọng kiếm của Đại Nguyên Thủ.

Hắn quả thật rất cố kị với thanh Ma Nữ Nhận, thu mạnh kiếm về, đoạn

nhanh chóng ẩn vào trong gió bụi sa mạc bao phủ đầy trời, chỉ dư lại một
cái bóng mờ mờ.

Lúc này bốn bề chìm ngập trong trong một biển cát mênh mông.
Ta ra sức đứng trụ, chống lại cơn cuồng phong không ngừng thổi.
Vô vàn hạt cát bay không ngừng trong vòng xoáy, chui vào trong y phục

của ta, chọc thẳng vào từng mảng da thịt lộ ra bên ngoài chiến giáp, xâm
phạm vào trong mũi, tai, ở mắt lại càng nhiều hơn.

Đột nhiên ta phát hiện không thấy Đại Nguyên Thủ nữa.
Một trận gió cát thổi đến, ta không khỏi chớp đôi mắt chong giây lát.
“Đinh!”. Đao ma nhận phát tín hiệu cảnh báo.
Trực giác của kiếm thủ kiến ta đưa nhận về phía sau.
“Cheng!”.
Hổ khẩu đau rần.
Đại Nguyên Thủ lui nhanh về phía sau, trong thanh kiếm trong tay chỉ

còn một nủa.

Ta đổi Ma Nữ Nhận sang tay trái, bất chấp gió cát xông về phía hắn,

“keng keng, choang choang”, Đại Nguyên Thủ liên tiếp đỡ hơn mười
đường kiếm của ta, đến lúc thanh trọng kiếm chỉ còn sót lại độc một cái cán
kiếm.

Ta định bồi thêm cho hắn một kiếm nữa, nhưng một đường cát do chân

Đại Nguyên Thủ hất lên, nhằm mặt ta bay tới, không có cách nào khác ta
buộc phải lách người tránh, Đại Nguyên Thủ thừa cơ lùi vào trong gió cát
mênh mông.

Hắn muốn đảo tẩu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.