ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 289

Lúc này đội ngũ của Tịch Chúc Đồng đã vượt qua bộ binh trận, đến

trước mặt bọn ta.

Hắc Xoa dũng sĩ nọ hét lên một tiếng dữ dội, cầm thẳng mâu xông đến.

Ta hừ lạnh một tiếng, đại bổn mâu vụt lên phía trước, điểm thẳng mũi mâu
đối phương.

“Đang…”.
Tên Hắc Xoa quỷ này lực tay cực tốt, lập tức chĩa mâu lên trên, biến

chiêu công tới, nhưng ta lại không có hứng thú đùa giỡn với hắn, hắn có thể
đứng vững đến lúc này, bởi vì ta muốn dẫn dụ Tịch Chúc Đồng đến gần
thôi. Cước bộ nhanh dần.

Chỉ trong chớp mắt Hắc Xoa quỷ đã lâm vào tử cảnh, cán mâu đập vào

cánh tay cầm trọng mâu của hắn, đồng thời tung một cước nhắm thẳng thân
mình hắn.

Hắc Xoa quỷ hự lên một tiếng đau đớn, trọng mâu rời tay, người văng ra

phía sau, cùng lúc ta đại bổn mâu của ta xoay lại, nhẹ nhàng phóng tới cắt
đứt yết hầu đối phương.

Bộ Hỏa thành dậy lên tiếng hô vang trời. Một tiếng hú dài.
Phi Tuyết nhanh chóng đến bên, ta vọt lên lưng ngựa, hai đùi kẹp chặt,

Phi Tuyết như một đám mây trắng lao vào giữa trận của Tịch Chúc Đồng.
Phía sau có thể nghe tiếng la hét kiệt lực của quân dân Tịnh Thổ. Ta có thể
nhìn thấy tâm tình của bọn họ.

Thành công hay thất bại, chính là giây phút này. Chỉ trong nháy mắt ta

chỉ cách mã đội của Tịch Chúc Đồng khoảng chừng hơn bốn mươi bộ, lúc
này trong mã trận của Tịch Chúc Đồng chỉ có bảy, tám kỵ sĩ kịp vuợt lên
nghênh đón, có thể thấy tốc độ của Phi Tuyết đã hoàn toàn vượt xa ý nghĩ
của bọn chúng.

Trong mã đội lại tách ra hơn mười kỵ sĩ, từ từ di chuyển về phía sau, ta

có thể chắc chắn Tịch Chúc Đồng đang ở trong đám đó.

Tiếng vó ngựa sầm sập trước mặt, bảy, tám Hắc Xoa kị sĩ vung lên đủ

các loại vũ khí hình thù quái dị, như lang như hổ phốc tới.

Người của hai bên la hét điên cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.