ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 678

đang ở dưới đáy đuôi thuyền, nếu không trong phòng không có lổ thông
khí.

Ta quay về phòng trong, tìm ra trên người Trực Mộ một thanh chủy thủ

sắc bén. Chỉ chốc lát trên vách thuyền xuất hiện một lổ lớn có thể chui
người qua. Một cơn gió sông trong lành thổi tới, làm ta có cảm giác được
quay về với thế giới con người.

Ta không chui qua cái lổ này để trốn thóat, bởi vì ta còn muốn thu hồi

Ma Nữ Nhận. Nếu để nó rơi vào tay Đại Nguyên Thủ, trận chiến này không
cần đánh tiếp nữa.

Tại đây, bất cứ lúc nào cũng sẽ có địch nhân xông tới, không dám sơ

suất, ta nắm lấy chiếc thang gỗ ở ngoài cửa, cầm chủy thủ cắm vào đường
nối của bậc thang, cắt từ trên xuống dưới, chỉ chốc lát tháo ra một tấm ván,
lộ ra bên trong thang một khoảng tối. Ta thật sự muốn đa tạ thanh chủy thủ
sắc bén của Trực Mộ.

Ta cố đưa đầu vào xem, dùng ánh sáng của ngọn đèn phía sau, nhìn thấy

bên trong thang có thừa không gian ẩn chứa ta, không khỏi mừng rỡ vô
cùng. Ta đứng lên ra đống tạp vật bên ngoài phòng chọn lấy một vật rất
nặng trở lại bên trong phòng giam.

Ta vừa rồi ra tay trả hận, xuống tay rất nặng, Trực Mộ phải có một đọan

thời gian dài mới có thể tỉnh lại, nếu như tỉnh lại cũng cần nghỉ dưỡng lâu
ngày mới có thể phục nguyên.

Ta cầm vật nặng kia, nhằm vào lổ hổng đẩy mạnh cho đến khi nghe

được một tiếng "Tùm!" của nước bắn lên rành mạch. Rồi mới bước một
bước dài, quay về cầu thang, uốn người lách vào bên trong và đặt tấm ván
vào y như cũ.

Vừa mới núp xong, tiếng bước chân ầm ầm từ trên đầu giáng xuống.

tiếng la hét báo động vang lên cấp bách.

Sự hổn loạn này không cần nhìn cũng có thể tưởng tượng được.
Tiếng bước chân trên đầu vang lên không dứt, tự hồ tất cả mọi người

trên thuyền đều chạy tới.

Ta cảm thấy tốc độ thuyền từ từ giảm dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.