ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 679

Thanh âm kinh hãi của Âm Nữ Sư vang lên phía trước: "Thật ra đã xảy

ra chuyện gì?" Dựa vào khoảng cách của thanh âm, ả đang đứng trong
phòng giam.

Nghe thấy thanh âm của ả, ta lập tức nổi nộ hỏa cao hai ngàn trượng, chỉ

muốn bỏ hết tất cả nhảy ra chém cho ả mười đao.

Trực Mộ hữu khí vô lực nói: "Điều đó phải hỏi ngươi mới biết, còn nói

khi hắn đã uống dược hoàn của ngươi rồi, ngón tay cũng không thể nào
nhúc nhích, không ngờ rằng hắn hung mãnh còn hơn sư tử, đột nhiên tấn
công đánh ngất chúng ta."

Âm Nữ Sư gào lên: "Điều đó không thể nào xảy ra được!"
Hắc quả phụ ở bên cạnh thích thú trước nỗi đau của kẻ khác, cười lạnh

nói:" Xem ra yêu thương Lan Đặc không phải là ta mà chính là ngươi mới
đúng. Ôi! Để ta xem ngươi giải thích như thế nào với Đế quân và Nghiêu
Địch."

Âm nữ sư thất thần hét lên: "Hắn nhất định chạy không xa được, vô luận

hắn lên trời hay xuống đất, ta cũng phải bắt hắn trở về." Tiếng bước chân
cấp bách dội vào trên đầu ta rồi xa dần.

Hắc quả phụ cười nói: "Ngươi đừng có quá lo lắng, thuyền còn chưa cập

bến, cẩn thận coi chừng ngã xuống sông đó!"

Ta cảm thấy rất là khoan khoái, chỉ muốn cười phá lên một trận.
Thanh âm của Hắc Trân Châu Đái Thanh Thanh cũng vang lên: "Trực

thần tướng, sắc mặt của ngươi rất là khó coi, hãy trở về phòng nghỉ ngơi
đi!"

Trực Mộ nói: "Không! Âm Nữ Sư nói đúng, nơi này đến Lưu Tiên

Thành ít nhất cũng hơn trăm dặm, ta không tin hắn có thể trốn được, ta sẽ
đưa hắn trở về, chặt làm trăm khúc."

Liên Lệ Quân cười lạnh nói: "Ngươi có còn lương tâm hay không? Lan

Đặc tha không giết ngươi, ngươi chẳng những không cảm kích mà còn đòi
chặt người ta thành trăm khúc. Ngươi có phải là anh hùng hảo hán hay
không?"

Trực Mộ hiển nhiên tâm thần đại loạn, tức giận hỏi: "Ngươi thật ra là

đứng ở bên nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.