ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 871

Ta ra lệnh đại quân lưu lại bìa rừng rồi cùng Anh Diệu hai người thúc

ngựa phi ra nghênh đón.

Gần hai vạn binh sĩ thảo nguyên của Thiểm Linh tộc phân thành năm

đội tiền quân, trung quân, hậu quân và tả quân hữu quân ở hai bên, chiến ý
cao ngất, sát ý đằng đằng.

Ta tròn mắt nhìn vô cùng bất ngờ. Theo tính toán của ta, thực lực của

Thiểm Linh nhân không quá hai vạn người, tại sao giờ lại có hơn ba vạn,
thật là làm người ta khó hiểu.

Anh Diệu chỉ về đạo quân phía sau cùng ngạc nhiên nói: “Đó tịnh không

phải là Thiểm Linh nhân mà là quân đội của Ma Nữ quốc.”

Anh Diệu nói không sai. Bạch sắc khôi giáp chính là tiêu chí của binh sĩ

Ma Nữ quốc.

Một ý niệm bừng lên mãnh liệt.
Tiếng trống trận ầm ầm của Thiểm Linh nhân trầm xuống, theo đó hơn

mười kị sĩ hướng về phía chúng ta tiến đến, biểu lộ họ đã nhận ra ta.

Ta vỗ ngựa chạy lên kêu lớn: “Cự Linh, ta đã quay lại!”
Trong số những người đang chạy đến không những có Cự Linh, Sơn Xà

và các trưởng lão mà còn có cả Bạch Đơn, Mã Nguyên và vài tướng lĩnh
của Ma Nữ quốc.

Cự Linh cao giọng nói: “Đại Kiếm Sư ngài trở lại rồi. Ngày nào chúng

ta cũng đều mong chờ thời khắc này đến.”

Trong khoảnh khắc người của hai bên đã hợp lại với nhau.
Cự Linh vui vẻ như điên, từ trên lưng ngựa nhảy xuống chạy đến ôm lấy

ta. Ta chịu không nổi sức nặng của Cự Linh, cả hai cùng rơi khỏi lưng ngựa
ngã xuống thảo nguyên.

Chúng ta ôm lấy nhau thành một cục lăn tròn trong tiếng hoan hô của

binh sĩ trên thảo nguyên.

Binh sĩ Thiểm Linh tộc và Ma nữ quốc như thuỷ triều lao đến, không

ngừng hoan hô kính phục.

Hơn mười ngày gian khổ chỉ biết uất ức than thân trách phận, cuối cùng

ta đã được đền đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.