ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 132

con người luôn có những lúc xúc động cố chấp ngớ ngẩn, cô không muốn
rời đi.

Thế nhưng những người Nick đó vì cái gì mà không trở về?

Cô nhìn bọn họ, bọn họ ngồi dưới đất không nhúc nhích, cũng không có

hành động gì với vết thương của mình, chỉ liếm hết máu đi. Nick chưa bao
giờ bị thương, đây là lần đầu tiên cô phát hiện ra máu của người Nick
ngừng chảy vô cùng nhanh, những vết thương kia dường như vừa được
liếm liền cầm máu.

Hoặc là máu của bọn họ rất ít?

Lực chú ý bị dời đi, cảm xúc của Dương Phàm khôi phục lại rất nhanh.

Cô đè xuống nỗi bi phẫn vừa rồi khi thấy người Nick bị giết, xoay người
trở lại trong sơn động.

Nick cùng mọi người trở lại đúng giờ giống như ngày hôm qua, Dương

Phàm không nhìn ra bọn họ có phát hiện ra có người chết hay không. Buổi
tối bọn họ lại đi đào một ít đá vụn, lấp lại lổ hổng nơi cửa sơn động. Những
người Nick hồi chiều thấy cô dùng đá ném con chim kia đều chuẩn bị một
ít đá bén nhọn đặt gần cửa động.

Sau khi tất cả người Nick quay về, Dương Phàm đếm một lần, so với

ngày hôm qua ít đi sáu người. Điều này chứng tỏ buổi chiều có sáu người
Nick bị con chim kia giết chết.

Cô không biết người Nick có biết cái gì gọi là bi thương hay không, có

thể là bọn họ căn bản không phát hiện ra số lượng đã ít đi vài người? Cô
vẫn nhìn chằm chằm vào bọn họ, bao gồm những người quay trở về kia
nhưng lại không phát hiện ra bất cứ điều gì tương tự nghi thức ‘tang lễ’.

Cô nhớ rõ ràng động vật cũng biết cử hành tang lễ cho đồng bạn, trong

thế giới động vật có chiếu qua. Điều này làm cho cô càng khổ sở, vì người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.