ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 118

Các chữ được khắc rất ẩu, cũng không rõ do ai đã khắc và nó mang ý

nghĩa gì, có điều chắc chắn là được khắc bởi người nào đó từng sống ở nơi
này trước đây, có khả năng người ấy chính là Viên Hỷ Lạc.

Tôi ngạc nhiên hỏi: “Em khắc à?”

Cô ấy lắc đầu, chỉ tay vào ngực trái của tôi.

Tôi nhìn thấy mấy chữ đó, nhưng không hiểu gì, nhìn thần trí của cô ấy

có vẻ đã hơi ổn định trở lại, dường như cô ấy muốn truyền đạt thông tin nào
đó cho tôi. Đây đúng là tín hiệu tốt lành! Tôi nhìn cô ấy với vẻ mặt hoài
nghi, định quan sát xem cô ấy còn có cử chỉ gì khác không.

Đúng lúc này thì khóe mắt tôi chợt nhấp nháy, ngoái lại trông thì phát

hiện toàn bộ đèn ở hành lang đều đã bị tắt, khu vực phía ngoài chìm sâu
trong miền tối mênh mông.

Tôi sững người thầm hỏi không biết chuyện gì đang xảy ra, nguồn điện

có vấn đề ư? Hay cầu dao đã bị ai đó dập xuống?

Lẽ nào do hội Vương Tứ Xuyên làm? Không thể! Dẫu Vương Tứ Xuyên

còn sống thì e rằng cậu ta cũng lành ít dữ nhiều, mà nếu cậu ta có thể làm
việc đó thì đã làm từ lâu rồi, đâu cần đợi đến tận bây giờ?

Tôi bỗng ý thức rằng, chuyện này không phải ai khác mà chính gã đặc vụ

đã làm, sau khi mặt nạ phòng độc của hắn bị chúng tôi phá hỏng, cũng
giống như chúng tôi, hắn đã hoàn toàn mất đi khả năng phòng vệ, nếu hắn
muốn sống sót thoát khỏi đây, thì cách duy nhất là phải tắt đèn.

Điều này càng giúp tôi đỡ hao tốn công sức, tôi có thể dẫn Viên Hỷ Lạc

đi thẳng ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.