ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 172

rồi lần mò đi về phía lều của Viên Hỷ Lạc, cảnh vệ vẫn ngồi canh ở cửa,
xem ra hôm nay cậu ta phải hộ tống cô ấy đi kiểm tra sức khỏe.

Lều dã chiến của chúng tôi đều dùng đinh bê tông cắm sâu xuống đất để

ghim bạt, bốn góc được chặn lại bằng vật nặng nhằm tránh gió thổi bốc lên,
ở đây không có đá tảng, nên họ lấy đinh nhỏ đóng lên ván ép để thay thế,
tôi không dám liều lĩnh xông vào bằng lối cổng chính.

Không rõ trong lều có người hay không, tôi nghĩ một lát rồi dán sát

người vào sau lều nghe ngóng, không nghe thấy tiếng nói chuyện, tôi mới
hít một hơi thật sâu, rồi dùng dao rạch một đường nhỏ ở dưới chân lều và
chui vào trong.

Trong lều ấm áp hơn ngoài trời rất nhiều, cơ hồ chỉ một giây sau, cảm

giác kích thích khiến tôi thấy khắp thân thể mình như đang nhói đau, trong
lều thắp một ngọn đèn lờ nhờ sáng, tôi không dám lên tiếng, chợt trông thấy
Viên Hỷ Lạc đã ngồi dậy từ lúc nào, cô ấy nhìn về phía tôi.

Tóc cô ấy đã dài hơn trước, gương mặt cũng thanh tú hơn, vẻ lạnh lùng,

can trường của “ma nữ Liên Xô” đã biến mất, thay thế vào đó là cảm giác
khiến tôi không thể diễn tả bằng lời.

Tôi chỉ mặc độc chiếc quần đùi, lạnh đến mức da dẻ toàn thân tím ngắt,

lẩy bẩy đứng nhìn cô ấy, cả hai người cứ thế đăm đắm nhìn nhau, chẳng ai
biết nên phản ứng gì vào lúc này.

Đột nhiên tôi thấy mình xuất hiện thật thảm hại, chẳng biết có phá vỡ

hình tượng trong tim cô ấy không? Nhưng khi tôi còn chưa kịp phản ứng
lại, thì cô ấy đã nhào tới, lao vào vòng tay tôi.

Trong phút chốc, cơ thể lạnh giá của tôi đón nhận luồng hơi nóng hôi hổi

ập đến, tôi siết chặt lấy cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.