ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 334

Bây giờ tôi phải né tránh sự quan sát của anh ta, sau đó nghĩ cách để anh

ta cảm thấy mọi sự bất thường của tôi đều vì một nguyên nhân khác.

Hồi ấy, suy nghĩ của tôi còn chưa đủ độ chín, bây giờ nghĩ lại, sở dĩ đặc

phái viên nghi ngờ tôi, nguyên nhân rất đơn giản, rất có khả năng lý do thực
sự là vì vị trí địa lý của khu vực này tuyệt đối không thể có sự xuất hiện của
các đội thám trắc khác. Có lẽ chúng tôi đã vượt qua đường ranh giới gây
tranh cãi thời ấy. Sở dĩ những thành viên khác không hoài nghi là vì nhóm
của Viên Hỷ Lạc cũng giống như chúng tôi, không hề được thông báo về
chuyện này.

Bất kể nguyên nhân là gì, thì sau đó cũng không quan trọng nữa, bởi vì

mấy ngày sau đã phát sinh một chuyện còn quan trọng hơn rất nhiều.

Tối đó rất yên tĩnh, nhóm của Viên Hỷ Lạc vô cùng mệt mỏi, họ lần lượt

đi nghỉ. Chúng tôi vốn đã được tĩnh dưỡng rất đầy đủ, giờ thấy sắp thoát
khỏi nơi đây nên lòng hết sức hưng phấn, tôi cứ đăm đăm nhìn mái nhà mãi
đến khi trời hửng sáng mới chợp mắt được đôi chút.

Khi ấy tôi không hề chú ý đến một tình hình trong đội thám trắc này,

chứng tỏ đầu tôi không đủ tỉnh táo. Khi nhìn qua khe chân thối của Vương
Tứ Xuyên tôi thấy khuôn mặt đang say ngủ của Viên Hỷ Lạc trong ánh lửa
bập bùng, mái tóc của cô ấy vẫn chưa dài như lúc tôi nhìn thấy dưới hang
động. Lòng tôi đang rối như tơ vò, nhưng nhìn thấy gương mặt của cô ấy,
thì tim như thấy dần dần lắng xuống.

Bất kể chuyện gì đang xảy ra, chỉ cần nhìn thấy cô ấy thì với tôi đó

không phải điều tệ, tuy rằng tôi luôn cảm thấy đây chỉ là một giấc mơ.

Chương 52: Lịch sử tốt đẹp nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.