ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 374

úp người Vương Tứ Xuyên xuống, đặt bụng cậu ta lên phiến đá, rồi vỗ
mạnh vào lưng.

Cậu ta húng hắng ho mấy tiếng rồi tỉnh lại, tôi lập tức đi tìm những

người khác nhưng phát hiện trên bãi nông không còn ai nữa.

Phía sau là “nhà tù dưới nước”, quả nhiên đúng như tôi dự liệu, chúng tôi

đều bị cuốn trôi đến nơi này, nhưng tôi phát hiện có một điểm mình tiên liệu
chưa đúng, đó là dòng nước xiết lần này khiến mực nước cao hơn nhiều lúc
chúng tôi đến lần trước. Bốn phía xung quanh bãi nông đều là nước chảy
xiết, nơi chúng tôi bị mắc cạn là nơi cao nhất, bây giờ nó trở thành hòn đảo
nằm giữa biển nước.

Có lẽ những người còn lại đã bị cuốn xuống hạ nguồn phía dưới nữa.

Tôi trở về bên cạnh Vương Tứ Xuyên, kéo cậu ta lên chỗ khô ráo hơn,

rồi ngồi nghĩ xem nên làm gì, ở đây hoàn toàn bị vây kín tứ bề, nếu tiếp tục
đi sâu hơn thì chỉ toàn đá lổn nhổn nhô lên khỏi mặt nước, dẫu bám đá mà
đi thì cũng chẳng đi được bao xa. Theo kinh nghiệm của chúng tôi, thì nơi
họ sẽ dừng lần tới chỉ có trạm thu phát gốc bằng bê tông ở trong hố sụt ngập
nước.

Nơi đó nhô cao hẳn so với mặt nước, rõ ràng nó được thiết kế để tránh

nước lớn, chúng tôi phát hiện thấy mấy căn lều ở đó, chắc những người
sống sót đều bị mắc cạn tại nơi ấy.

Nhưng giờ đây chúng tôi không thể đến chỗ đó, tôi đứng dậy định mò

mẫm đi theo dòng nước chảy, nhưng chẳng biết mình có thể đi được bao lâu
trong dòng nước chảy xiết thế này.

Vừa lội xuống nước, Vương Tứ Xuyên đã kêu lớn phía sau lưng: “Cậu

hãy từ bỏ đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.