ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 405

Nhưng theo những gì đang diễn ra ở thời điểm hiện tại, thì chỉ vài phút

nữa thôi, tôi sẽ phải nhìn ruột mình xổ ra và hồi tưởng lại cuộc đời, chứ
chẳng thể xảy ra chuyển biến gì được. Không thể nào có chuyện Viên Hỷ
Lạc đột nhiên quay ngoắt 180

o

quyết đấu với đặc phái viên, sau đó giải cứu

cho tôi, rồi bảo tôi rằng: “Đồng chí! Thực ra tôi muốn đầu hàng từ rất lâu
rồi!”

Nhìn con dao găm trong tay Viên Hỷ Lạc, tôi lại nhớ đến dòng chữ “tất

nhiên dẫn đến tất nhiên”, nhớ đến dòng chữ khắc trên đồng hồ của cô ấy
“Dẫu ngày mai ra sao, xin anh hãy thương em!” và đột nhiên tôi nghĩ đến
một vấn đề.

Tất cả những thông tin này, bất luận do Viên Hỷ Lạc gợi ý cho tôi hay do

tôi tự để lại gợi ý cho chính mình, thì dụng ý đều là muốn tôi phải quay lại
và tham gia vào đoạn lịch sử này.

Câu thứ nhất nhằm mục đích buộc tôi phải quay lại, câu thứ hai để thông

báo cho tôi biết, sự việc này sẽ xuất hiện thay đổi bất ngờ.

Nhưng nếu sự việc này nhất định sẽ xảy ra, thì việc gì phải viết lên đồng

hồ gợi ý cho tôi vào lúc ấy?

Lời gợi ý thứ hai chắc chắn cũng giống với lời gợi ý thứ nhất, nó vô cùng

tất yếu. Tôi sắp chết đến nơi rồi, lẽ nào “sự thay đổi ngoài dự tính” kia
không tự nhiên xảy ra mà nó chỉ xảy ra sau khi tôi nghe được câu nói này
sao? Tôi buộc phải làm gì đó để châm ngòi cho sự thay đổi phía sau ư?

Đúng là tồn tại khả năng này, tôi nghĩ đến vã mồ hôi lạnh, thấy Viên Hỷ

Lạc nhìn tôi với vẻ khó hiểu, tôi liền vội nói: “Tôi nghĩ thông suốt rồi. Tôi
khai. Tôi sẽ khai hết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.