ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 47

không còn chắc chắn như năm đó nữa nên dễ dàng bị Vương Tứ Xuyên nậy
ra.

Sau khi bẩy gãy mấy thanh gỗ, thì trước mặt hiện ra một ô nhỏ đủ cho

người chui lọt. Tôi vào trước, soi đèn pin thì thấy ở đó có rất nhiều dãy
phản dài, khoảnh khắc đó, dưới ánh đèn pin, tôi rất đỗi kinh ngạc khi phát
hiện trên mỗi tấm phản đều la liệt người nằm.

Chương 7: Căn phòng bị niêm phong


Ánh sáng đèn pin mờ tối, nhưng chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy cảnh

tượng trên tấm phản dài, mỗi dãy phản đều có rất nhiều bóng đen đang nằm,
tất cả đều bất động. Da đầu tôi muốn nổ tung, lòng nghĩ thầm lẽ nào đây là
nhà xác? Nhưng đồng thời tôi nhìn thấy hành lang tứ phía rộng rãi và cửa
thông đạo dài ngút tầm mắt bị ván gỗ bịt kín, nếu là nhà xác, thì trong này
có bao nhiêu người chết đây?

Vương Tứ Xuyên giục tôi bước vào, tôi thuật tóm tắt tình hình bên trong

cho cậu ta, tôi và cậu ta hoán đổi vị trí để cậu ta nhìn được cảnh tượng bên
trong, cậu ta liền bảo: “Còn kiêng kị gì nữa? Người sống còn không sợ lẽ
nào lại sợ người chết?”, nói xong, cậu ta bước ngay vào trong phòng.

Tôi dặn Mã Tại Hải phải cảnh giác, sau đó cố gắng trấn tĩnh trong giây

lát, rồi mới thận trọng trèo qua lỗ hổng vào trong. Khi đã chui vào trong
phòng, tôi đứng lên soi đèn pin lần nữa, phát hiện thứ đang nằm trên giường
có lẽ đúng như suy đoán của tôi khi nãy.

Đó là những bao lớn trông như thể túi ngủ, trông rất giống túi chứa thây

người, những chiếc túi này đồng màu với quân phục của quân Nhật, thoạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.