ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 67

Tuy tôi hơi tò mò không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở đây, nhưng

nhìn bộ dạng của Trần Lạc Hộ thì cũng đủ hiểu mọi thứ đang diễn ra tại nơi
này vô cùng ma quái, tôi không muốn giẫm lên vết xe đổ của anh ta.

Không biết khi nào Trần Lạc Hộ sẽ đột ngột xuất hiện và tấn công chúng

tôi, nên chúng tôi chỉ có thể đề cao cảnh giác hơn nữa. Tôi nhìn Viên Hỷ
Lạc, hy vọng cô ấy có thể nói ra gợi ý gì đó, trong khi ấy, Vương Tứ Xuyên
đi đầu mở đường tìm lối trong khu vực này.

Suốt chặng đường đi về phía trước, các thông đạo giao nhau chằng chịt,

lần này tôi quan sát rất cẩn thận và nhanh chóng phát hiện nơi này rất khác
so với những nơi khác trong con đập.

Khắp trên tường đều có những vết tích không thể hình dung được, trước

đây chúng tôi nhìn thấy xi măng ở bên ngoài đều ngả màu vàng, nhưng trên
tường xi măng ở đây lại có những vệt màu đen.

Những vệt màu đen này rất lạ, không phải máu, cũng không phải sơn, mà

cơ hồ nó trào từ trong tường ra vậy. Dưới ánh sáng của đèn pin, bức tường
trông loang lổ đến thảm hại, như thể con đập bắt đầu rữa ra từ đây vậy.

Vừa đi vừa nghĩ, bốn bề lặng phắc khiến tôi rợn tóc gáy, mãi đến khi đi

đến ngã rẽ, Viên Hỷ Lạc bỗng dưng không chịu đi nữa.

Tôi đẩy cô ấy, cô ấy cũng không nhúc nhích, mà nhìn sang lối vào của

một đầu đường khác, trong đó tối om.

“Đi hướng này sao?” - Vương Tứ Xuyên hỏi, Viên Hỷ Lạc không trả lời,

tôi và Vương Tứ Xuyên nhìn nhau, rồi đẩy cô ấy đi theo con đường mà cô
ấy vừa nhìn, thì thấy cô ấy không giãy ra nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.