ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 68

Tôi mừng thầm, liếc nhìn Vương Tứ Xuyên rồi cả hội bước vào lối vào

này.

Mới đi chưa được bao lâu thì chúng tôi phát hiện bên trong ẩm ướt hơn

bên ngoài rất nhiều, chỗ nào cũng lõng bõng nước, bước nông bước sâu,
khắp tường đều xuất hiện vết loang lổ của một loại nấm độc màu đen, mùi
mốc bốc lên rất nhức mũi. Chúng tôi tiếp tục đi vào trong thì phát hiện nước
tù càng lúc càng sâu thêm, nhưng mực nước vẫn chưa cao tới bắp chân,
nước vốn đã đục ngầu, nay khi chúng tôi lội qua trông lại càng bẩn hơn vì
những vật lắng dưới tầng đáy đều bị sự di chuyển của chúng tôi khuấy lên.

Đi qua mấy khúc quanh, chúng tôi nhìn thấy nơi chảy ra thứ nước này.

Có một bức tường xi măng đã bị tróc lớp bề mặt, trong tường lố nhố lộ ra
một đám ống nước đã han gỉ, trên ống nước ngầm có một vết nứt, nước
chảy ra từ đường nứt đó.

Tuy lượng nước thoát ra không lớn, nhưng cứ chảy tí tách mãi theo năm

dài tháng rộng, nên tránh sao khỏi tích tụ lại thành bãi nước tù. Tận cùng
của bức tường gắn ống nước là cửa vào của một gian phòng từng bị gỗ ván
niêm phong kín, phần tấm gỗ bị ngâm lâu ngày trong nước và phần sát mặt
nước đã mục nát, lộ ra một lỗ hổng.

Chúng tôi chui vào trong, đó là một gian phòng rộng cỡ chiếc thùng sau

của xe tải, trong phòng toàn nước, ba chiếc giường sắt đứng chỏng lỏn giữa
làn nước lõm bõm, phía trên chất đầy đồ dùng.

Vương Tứ Xuyên kiểm tra sơ qua một lượt, thì ra tất cả đều là trang thiết

bị của lính công binh chúng tôi, trong một túi bằng vải buồm, chúng tôi tìm
thấy sổ công tác của Viên Hỷ Lạc và một cuốn sách viết bằng tiếng Nga.

Mã Tại Hải còn phát hiện một khẩu súng lục, có lẽ là của Viên Hỷ Lạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.