ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 341

mai phục vùng dậy, quân Tây Dương sa xuống hố. Quân ta giữ ở lũy bắn
ra, chúng phải lui. Người Tây phái người đến nghị hòa. Vua sai Tri Phương
chuyên làm việc ấy. Về sau Phương lại vì trận đánh ở Liên Trì bị thua, dâng
sớ xin nhận tội. Vua chuẩn cho Phương cách chức lưu lại. Bấy giờ là tháng
8 năm thứ 11. Được hơn một tháng, vua nhân đối cảnh mưa rét, nghĩ nhớ
Tri Phương, lập tức cởi áo của vua đương dùng bằng hàng nhung tơ thêu
rồng cuộn màu thiên thanh, sai trạm mang kíp đi cho Phương và làm 1 bài
thơ rằng:
Phiên âm:
Vân tự liên đồn, vũ tự tô,
Vũ trung nam vọng lũ thần tồ,
Kinh kì hạn hậu hàn do bạt,
Hải ngạn dâng sơ khí tiệm thù,
Mỗi thức đan hi trương phủ tạng,
Cánh liễn bạch tuyết nhiễm tì tu,
Giải cừu nhẫn dĩ công trì tích
Chế khhà nhân ngậm tráng du.
Dịch nghĩa:
Mây kéo như quân đóng đồn liền nhau, mưa sa như sữa,
Khi mưa thường thường để tinh thần ngóng về phía Nam,
Kinh kỳ sau khi nắng khí rét còn sót.
Bờ biển đầu mùa dâng khí dần dần khác đi.
Vẫn biết bóng mặt trời làm nở nang phủ tạng,
Lại thường tuyết trắng nhuộm đầu râu,
Nỡ nào vì thành công chậm mà tính được, áo cừu không cởi ra ban cho,
Chuyên giữ một địa phương là người nào lại nỡ, tiếc không thi thố ra mưu
hay?
Năm thứ 13, Phương tâu nói: quân thủy, lục, của người Tây, tựa nhau làm
ứng tiếp, thì kế đánh bộ, đánh thủy của ta không tiện thi hành. Vả lại, quân
Tây Dương nghề gươm súng đã tinh lại hay liều chết, quân ta thì nhát sợ,
bỡ ngỡ, cũng không địch với họ được, giữ còn chưa nỗi, nói gì đến đánh.
Xin chước lượng sức binh hiện tại, nhân chỗ đồn bảo hiện tại, đặt quân mai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.