ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 345

sang đò sông (Thiên Đức) phá liền 5 cầu, hội quân lại thẳng đến tỉnh thành,
thế là đường trạm mới thông. Vua khen.
Năm thứ 16, Phương được thăng Thự Hiệp biện Đại học sĩ vẫn sung chức
cũ. Tri Phương đã dẹp yên đường mạn Bắc, bèn cùng Nguyễn Văn Trọng
đem quân tiến lấy lại tỉnh thành Thái Nguyên, bắt được ngụy Đại vương
mạo xưng là Lam Sơn chính thống Lê Văn Thanh, ngụy Tham mưu Doãn
Văn Đắc và ngụy Nguyên soái bọn giặc Trần ở Bắc Ninh là lũ Nguyễn
Vân, Lê Nghiêm đem giết đi. Thế là công võ miền Tây Bắc cáo thành.
Vua lại thấy tên tướng giặc ở Hải An trốn lâu ở hòn đảo ngoài biển, sai Tri
Phương đổi ng làm Tổng thống quân vụ Hải An, mang theo quân ở quân
thứ tỉnh Bắc, đánh giặc ở phận sông 2 xã Cổ Trai, cả phá được. Vua nhân
dụ rằng: khanh là thuần thần, tức tướng, nên cố gắng thêm, chớ kéo dài
ngày, để trên dưới cùng lo.
Năm thứ 17, trận đánh ở Bãi Sơn (thuộc tỉnh Hải Dương) phó Đề đốc là Vũ
Tảo bị giặc bắt được, Tri Phương bị giáng 2 cấp lưu lại. Tháng 5 năm ấy,
vua cho kinh sư là nơi căn bản quan trọng, muốn triệu Tri Phương về, mới
hạ lệnh cho Phương xét rõ tình trạng giặc, nên làm thế nào đánh bình được
sớm, để hát bài thắng trận đem quân về. Tri Phương tâu rằng: tháng 6, 7
năm ngoái, thế giặc suy cùng, tưởng không ngoài vài tháng cũng có thể
thành công. Sau vì trận đánh ở Cát Bà thua, thế giặc lại nổi lên. Nếu vội
giao cho tỉnh thần 2 tỉnh Hải, Yên làm lấy một mình, sợ có chưa tiện. Thần
xin hãy lưu lại 1, 2 tháng để phòng thủ và đánh dẹp, mới hợp sự nghi. Vua
dụ rằng: khanh là báo thần, trẫm vẫn tin cậy, không nên cùng bọn hèn mọn
ấy cầm cự lâu ngày, chỉ tổn oai vọng thôi. Vả lại, binh khỏe, lính mạnh,
không nên cho ở biên cương lâu mãi, để có sự lo về bên trong bỏ trống
rỗng. Khanh phải cần mưu toan sớm đi, để thư lòng ngóng đợi của ta. Bây
giờ, có viên Lang trung bộ Binh là Mai Qui tâu xin tuyên triệu Tri Phương
về kinh chầu, để làm cho người ta trông vào. Vua bảo rằng: Tri Phương khó
nhọc lâu ngày ở ngoài, Trẫm thường nghĩ đến. Nhưng vì nghe nói binh dân
chỗ quân thứ ấy đều ý trọng viên sứ thần ấy, mà viên sứ thần ấy cho là việc
lo liệu đánh giặc chưa xong, là trách nhiệm của mình. Đình thần cũng tâu
nói: Tri Phương oai vọng rất rõ rệt, tù trưởng từng đã hiểu biết hiệu lệnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.