ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 382

nhờ có cơ nghiệp sẵn và sự cần cù, nên sự ăn mặc trong nhà không đến nỗi
thiếu thốn".

Cha ốm, thuốc men, cơm cháo đều thân tự kiểm soát trông coi, sớm chiều
săn sóc quên cả ăn ngủ. Khi cha chết, đem chôn ở núi. Đất nhiều hổ, Mỹ
khuân đá đắp thành mộ, rồi làm nhà ra ở mộ 3 năm, hổ thường qua lại,
không làm hại. Đến khi người mẹ ốm, dặn rằng đừng làm như trước thời bỏ
bê việc nhà làm lụy đến con cháu. Khi mẹ chết, Mỹ đem hợp táng ở mộ cha
rồi lại làm nhà đến ở 3 năm, củi, nước tự tìm lấy thương xót quá thành
bệnh. Người làng thương mà khuyên về. Khi ấy Mỹ 38 tuổi. Tự Đức năm
thứ 12, nêu khen là con hiếu và ban cho biển vàng và ngân sa.

Hoàng Việt T

Người tỉnh Quảng Bình, năm 15 tuổi đã cao lớn có sức khỏe. Một hôm
cùng với cha đi hái củi ở núi, người cha bị hổ vồ. Tể vác gậy đánh liên tục
vào đầu hổ. Hổ gầm lên và nhìn Tể trừng trừng. Tể càng bốc giận, đánh
càng hăng. Hổ túng thế nhảy vồ Tể. Tể ngã lăn ra hơn 1 trượng, kêu tướng
lớn. Người anh nghe tiếng, vội chạy lại đánh hổ để cứu rồi hộ vệ cha về.
Người ta đều lấy làm lạ lùng.

Tự Đức năm thứ 12 (1859) nêu ban cho biển ngạch hiếu tử và ngân sa.

Phạm Hữu Chí

Người Đường Hào, đỗ tú tài năm Tự Đức. Tính hiếu cẩn, chăm học, thờ
cha mẹ, săn sóc thăm nom điều độ, chưa từng trễ nhác. Người cha lo là việc
học (vì thê) sẽ bị ngăn trở, khuyên Hữu Chí đi học xa. Hữu Chí bèn làm cái
nhà đọc sách bên cạnh nhà để dạy trẻ và cố sức học tập, không nỡ xa cha
mẹ. Khi cha chết, thương xót, chôn cất đủ lễ và làm nhà ra ở mộ 3 năm,
không ngại mưa gió.

Lại, người trưởng tộc (trong họ Chí) lúc còn sống nghèo xơ xác khi chết đi
chỉ còn 2 đứa con 1 trai, 1 gái, đi lang thang không chỗ nương tựa. Hữu Chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.